Sunday, May 29, 2011

Friday, May 27, 2011

Chúc mừng Happy Birthday Lục Tuần HT 3/72

Duật 312

Ghen Bậy, Ai Ngờ Sướng Thế...

Ghen Bậy

Vợ chồng nhà nọ mới cưới, anh chồng có tính hay ghen. Hôm nào anh ta ở nhà thì không sao, còn tối nào anh ta đi vắng, bao giờ cũng lấy tro rải ra nền nhà, từ cửa buồng cho đến giường vợ.
Một hôm, anh ta đi thăm bạn, định ngủ lại nhà bạn nhưng rồi quá nửa đêm, ra về... Mới về đến nhà mình, anh ta liền vào giường vợ, ngủ khì cho đến sáng.
Sáng ra nhìn thấy có dấu chân, quên phắt là dấu chân mình, nghi vợ đưa tình nhân vào giường, chẳng nói chẳng rằng, liền lôi vợ ra đánh, vừa đánh vừa hỏi:
Dấu chân thằng nào đây?
Lúc đầu chị vợ còn im, sau đau quá nói:
Dấu chân thằng chó đấy! Đi thăm bạn còn mò về ngủ đây!

Ai Ngờ Sướng Thế

Cô gái sắp về nhà chồng sụt sịt khóc, hỏi chị dâu:
- Ai bày ra cái trò con gái phải lấy chồng thế này?
- Chu Công.
Thế là cô ả cứ nhè Chu Công mà chửi. Sáng hôm sau, về lại mặt, cô nường bẽn lẽn hỏi chị dâu:
- Nhà Chu Công ở đâu?
- Em tìm ông ta làm gì?
- Biếu ông ấy một hũ rượu ngon.

Bàn Tay Ai

Vừa ra khỏi rạp hát người chồng nắm lấy bàn tay vợ rôì ngạc nhiên:
- Ơ hay! Sao bàn tay của em lại lạnh ngắt như vậy? Thì ra anh đã nắm nhằm bàn tay của người khác ở trong rạp hát rồi!
Bà vợ cũng ngạc nhiên không kém:
- Ủa! Thế thì bàn tay ai đã xoa vào đùi em từ lúc bắt đầu chiếu phim đến mãn không phải là bàn tay của anh hay sao?

Vợ Chồng

Vợ mới sinh con, thương chồng bị "cấm vận" lâu ngày, vất vả ngược xuôi nên đưa chồng ít tiền rồi thì thầm bảo chồng đi "thư giãn" ở ngoài: - Xả van một tí cho đỡ bức bối anh ạ, em không trách đâu! Ông chồng đi một lúc rồi về, trả lại vợ gần nửa số tiền rồi kể: - Anh định vào trung tâm, nhưng cô chủ quán đầu ngõ mình cứ chèo kéo mãi. Cô ấy thông cảm vợ đẻ, giảm giá 50%. - Con ranh láo toét! - cô vợ gầm lên. - Ơ kìa em, đi đâu mà chẳng thế? - ông chồng hốt hoảng. - Em tức là tức nó ấy! Hồi nó đẻ, em có lấy của chồng nó xu nào đâu!!!!

Nhốt Thằng Tù Nữa Đi Anh

Đêm tân hôn cô dâu thẹn thùng thỏ thẻ với chú rể:
- Anh ôi, em hổng biết gì về dzụ đó hớt, anh cắc nghĩa cho em đi!
Chú rể cười:
- Dzụ đó dễ ợt hè. Em cứ tưởng tượng cái của em là nhà tù, còn của anh là thằng tù,
Ta cứ nhốt thằng tù vào nhà tù là xong.
Xong xuôi rồi cô dâu thích quá, một lát sau lại thỏ thẻ:
- Anh ôi, thằng tù nó xổng chuồng gồi!
Chú rể bảo:
- Thì mình bắt nhốt nó lại.
Xong lần nhốt tù này chú Rể châm thuốc lá hút lấy lại hơi. Cô dâu lại nói:
- Nó lại xổng chuồng nữa gồi, anh mau bắt nhốt nó lại đi anh!
Thế là chú rể lại uể ỏai đi bắt thằng tù nhốt lại. Xong xuôi anh nằm xuội lơ như ông già tai ga.
Một lát cô dâu lại thỏ thẻ:
- Anh ôi, nhốt thằng tù nữa đi anh!
Lần này thì chú rể nổi quạu:
- Thằng này ở tù hết hạn thì phải thả cho nó ra chứ, nó có bị án chung thân khổ sai đâu !

Ba và Má

Một người bạn khuyên anh ta:
Cậu hãy tìm một cô giống hệt mẹ cậu. Khi đó bà cụ thế nào cũng thích cô ta.
Chàng trai chưa vợ bèn tìm, tìm mãi, cuối cùng kiếm được một cô gái. Anh ta kể với người bạn đã khuyên hôm trước:
Đúng như cậu nói, mình kiếm được một cô từ hình thức đến cách ứng xử, ăn mặc cho đến nấu nướng đều giống mẹ mình. Và cuối cùng đúng như cậu nói, bà cụ thích cô ta.
Vậy chuyện gì xảy ra?
Anh bạn hỏi.
Không có chuyện gì cả.
Chàng độc thân nói.
Nhưng bố mình lại ghét cô ta.

Hình Phạt

Một binh nhì đi ngang qua một trung úy trẻ mà không đưa tay chào. Viên trung úy gọi anh ta lại và nghiêm giọng bảo:
Anh không chào tôi, vì thế ngay bây giờ anh phải chào liền hai trăm cái.
Ngay lúc đó thì một vị tướng xuất hiện.
Chuyện gì thế này? Vị tướng kêu lên khi trông thấy anh binh nhì tội nghiệp bắt đầu thực hiện mệnh lệnh kia.
Viên trung úy giải thích:
Tên ngu xuẩn này không chào tôi nên tôi bắt hắn chào hai trăm cái, coi như hình phạt.
Rất thích đáng.
Vị tướng vừa đáp vừa cười.
Nhưng trung úy đừng quên là mỗi lần như vậy anh phải đưa tay chào đáp lễ.

Thế Mà Tao Cứ Tưởng ..

Hai cha con cùng đi dự thi "Cuộc thi tìm hiểu về Phụ nữ".
Kết quả, người con đậu, người cha rớt.
Thế là người cha bực mình hỏi con:
- Tao lớn hơn mày mấy chục tuổi, lẽ nào lại không hiểu phụ nữ bằng mày hả? Mày hãy
nói tao nghe mày đã trả lời các câu hỏi thi như thế nào.
Người con từ tốn lặp lại từng câu hỏi của cuộc thi và câu trả lời của cậu ta :
1. Tóc của người phụ nữ ở đâu quăn nhất?
Con trả lời ở Châu Phi
Người cha la lên:
- THẾ MÀ TAO CỨ TƯỞNG.
2. Cơ quan nào của người phụ nữ mạnh nhất?
Con trả lời : Hội Phụ NữThế Giới.
Nguời cha lại la lên:
- THẾ MÀ TAO CỨ TƯỞNG.
3. Cái gì của người đàn ông mà người phụ nữ cần nhất.
Con trả lời: Túi tiền.
Người cha thở dài:
- THẾ MÀ TAO CỨ TƯỞNG ..

Bà Vợ Ở Nhà Ngoại Tình

Một anh lính nọ phải ra trận vào ngày hôm sau nên tối hôm đó, anh thủ thỉ cùng vợ: "Em à! Ngày mai anh đi rồi, gắng chiều anh một đêm nhé !!!".
Khi làm "chuyện lớn" xong, anh thầm nghĩ mình đi ra trận không biết bao lâu mới về mà vợ lại xinh đẹp, trẻ trung nên đâm ra lo lắng. Anh bèn vẽ một người lính đứng vác súng trên đùi vợ cho yên tâm.
Anh đi chẳng bao lâu thì người vợ trẻ không chịu được cảnh buồn tẻ vì thiếu chồng nên rước tình nhân về nhà. Anh tình nhân làm xong chuyện lớn, xóa đi người lính canh súng và vẽ lại một người lính khác cũng đứng vác súng.
Ngày anh chồng trở về, hí ha hí hửng gặp lại vợ mình. Tối đó, anh xem lại rồi quay sang hỏi vợ: "Em à! Người lính lúc trước anh vẽ đứng vác súng tay phải mà, sao bây giờ vác bên tay trái?"
Cô vợ lúng túng trả lời: "Thì vác tay phải mỏi quá, phải đổi sang tay trái chứ sao! Cái đó gọi là đổi gác, anh ạ".

Có Phước Mà Không Biết Hưởng

Lấy nhau được ít lâu, nàng mới biết thực ra chồng mình chẳng có tài cán gì. Mọi việc trong nhà, nàng đều một thân gánh vác.
Đánh vật với cuộc sống ở thị thành không xong, hai vợ chồng dọn về một làng chài ven biển tìm kế sinh nhai.
Chắc vì thiếu kinh nghiệm nên nàng không đánh cá được nhiều như người ta. Cực chẳng đã, nàng khóc lóc với chị hàng xóm:
-Chị ơi, có bí quyết gì không, chỉ cho em với, nhà em chỉ ăn hại thôi, chỉ có mình em mưa nắng kiếm ăn mà không đủ !
Sức vóc em không thiếu nhưng mỗi tội không biết đánh cá chỗ nào cho được nhiều cá.
Chị hàng xóm chép miệng:
- Có gì đâu, cứ mỗi sáng dậy, tôi nhìn cái của nợ của lão chồng, nó ngoẹo sang hướng nào thì đi đánh cá hướng ấy.
Nàng về nhà làm theo, quả nhiên đánh được nhiều cá, đời sống khấm khá dần lên.
Được ít hôm, nàng lại chạy sang than thở:
- Chị ơi, nhưng có hôm cái của nợ ấy nó chỉ thẳng lên giời, em chẳng biết là nên đi theo hướng nào cả, hu hu... sao em khổ thế !
Chị hàng xóm cười khẩy:
- Phải gió nhà chị, hôm nào nó dựng đứng lên... thế thì ở nhà chứ đi đánh cá làm gì nữa ! Rõ là phước nhà chị mà không biết hưởng...!












Friday, May 13, 2011

PPS "Chuyến đi Cruise qua kênh Panama"

Các huynh trưởng,
Nhân chuyện hai cái pps của cụ HCĐ ( Huỳnh Chiếu Đẳng chứ không phải Hồ Cẩm Đào). Tôi xin kể lại chuyện của chính tôi hồi còn ở Pleiku để các huynh nghe chơi :
Tôi bốc thăm trúng Vùng II. Vì thế, sau bao ngày nấn ná, quậy phá và ăn gần hết gạo ở nhà mẹ của Ht. Nguyễn Văn Dài (xin lỗi thầy Ngân Tâm !), cuối cùng, xe GMC của BCH/BĐQ Đào Bá Phước cũng phải đưa chúng tôi ra phi trường, tống cổ lên Pleiku.
Lên Pleiku, ai vào trình diện trước cứ vào. Tôi lại tiếp tục "đi lên đi xuống" tìm cho bằng được một em "má đỏ môi hồng" để " mai xa lắc trên đồn biên giới" mà " còn một chút gì để nhớ để quên". Và tôi đã tìm ra thật.
(Em này tất nhiên không phải là người vợ tôi cưới hụt khi di tản đâu nghen !)
Ai đã từng là lính phố núi, chắc còn nhớ tên con đường này. Hồi những năm 70, 73 nó là con đường vành đai của thành phố. Nó không nằm trong khu thị tứ, không phải gần khu Diệp Kính, không Hoàng Diệu, không Nguyễn Thái Học, không khu bán vải Phan Bội Châu, cũng không phải khu Chợ Mới. Nó là con đường trải dài qua những ngọn đồi ; lúc thấp, lúc cao chạy từ Đồi Đức Mẹ Thanh An trổ ra đường quốc lộ lên Kontum. Chỗ ngã ba giữa hai con đường này, gần đường vào phi trường Cù Hanh, đường vào Biển Hồ có một cái làng Thượng nằm trên một ngọn đồi thoai thoải. Hình như tên làng là Pleiku Ré thì phải. Tôi nhớ không lầm thì tên con đường là Phan Đình Phùng.
Nhưng tại sao tới giờ này tôi vẫn nhớ tên đường ? Vì nó rất đặc biệt. Đặc biệt vì trên con đường này, có rất nhiều quán nhậu. Đặc biệt còn ở chỗ quán nào cũng có gái. Đặc biệt nữa là chỉ có lính mới la cà tới đây.
Đời thằng lính trận có khác bao nhiêu với đời con đĩ ! Lính trận hể chỗ đánh đấm ì xèo là có mặt ; con đĩ hể chốn địt đ...éo lung tung là có em.
Nhưng tại sao ở phần đầu thư tôi đề cập đến chuyện hai cái pps ; mà ở đây tôi lại nói chuyện con đường vang danh ...gái ?
Dễ thôi . Máy tính thì hay dính virus ; còn con đĩ nào chẳng dính vi trùng...lậu.
" Tôi đã gặp em trong cơn binh lửa...". Em má phấn đỏ, môi tô son hồng của tôi làm "gái" cho một "má" trong một quán trên con đường này.
Ban đầu còn dồi dào hiện kim nên chơi theo lối quan. Sau, lúc cạn tiền thì ca bài ca tình cảm. Chung qui cũng lính cả mà em.
Nhưng phải nói thật, hồi đó tôi còn hơi nhát.
Cả tuần lễ ngủ sách sạn. Gần trưa ngồi xe lam mò tới quán. Trầm ngâm uống và hút chỉ với mỗi mình em. Khuya lội về khách sạn ; chẳng dám đụng đến cái đùi ; đừng nói chi tới cái lưng quần của em.
Cứ cao thượng như thế cho đến lúc hết tiền, nói câu giả từ, mò vào trình diện lên ngàn.
Hai ba tháng. Có khi nửa năm về nghỉ dưởng dăm hôm tại hậu cứ, lại dắt lính trở lại quán tìm em. Lần này áo rằn ri đã nhuốm bụi rừng, giầy đã nhuộm màu đất đỏ. Nhưng cái chút cao thượng hảo vẫn chưa bỏ được. Vả : em xuống mau quá.
Hơn nửa năm trước em còn xinh ơi là xinh. Em là con gái Miền tây trắng muột giữa da chì rừng núi là thế !!!
Đủ thứ sắc lính nó xài em hàng ngày, thì có hoa nào mà chẳng chóng tàn ? Mà em đã xuống cỡ đó chắc thế nào em chả bịnh . Em dính virus là cái chắc !
Tôi chỉ biết uống cho say rồi dắt lính về hoặc nổi khùng lên bắn phá lung tung, mong cho quân cảnh nó nhốt mình. Nhốt ông thì ông khỏi đi hành quân !
Đọc chuyện hai cái pps của thầy Huỳnh Chiếu Đẳng tự nhiên nhớ lại chuyện cái hoa tàn bị tôi nghi nhiễm virus.
Hồi xưa mình đâu có cái gì để thử xem em có good hay không. Hồi xưa đàn ông con trai khờ khạo chỉ biết dùng mỗi thằng em song sinh để thử (và thiệt). Làm gì có Norton nọt téo mà xài. Hên xui. Có ai dám thử mà cầm chắc sẽ dính chấu không ?
Nhưng hai cái pps Bá Hùng gởi lên, thời bây giờ quá dễ :
Thì các huynh cứ down em xuống ; nhưng khoan cởi. Nên cẩn thận cho thằng em nào đó Scan qua em một chút. Sau đó, thấy không có gì,tha hồ mà bung xà rông em ra mà ngắm, mà ngía. Bịnh hay không bịnh, biết liền.
Trước khi đọc mấy cái warning của một hai huynh gì đó, tôi đã tải xuống rồi. Đọc.Tôi cũng sợ. Qua Mỹ lại càng sợ. Bên Việt Nam , máy bị nặng thí cài lại Window. Năm chục ngán là chưa tới 3 đồng. Bên này : Ốm em !
Ht. Bá Hùng ! Then kiu vé ri mớt.
Ht. Thái ! Lần sau đừng vội la toáng lên thế.
Trong ngành, Ht. biết rồi : Một lỗ nhỏ xíu trên thân máy bay (nhưng) đang ở độ cao, có thể làm nổ tung nó. Chết người gây ra cái lỗ không nói làm chi. Hành khách chúng tôi (đang đi chung trên máy bay) bị vạ lây, tội nghiệp.
(Tôi có một ý nhỏ : Tạm thời, hai anh nghỉ viết một thời gian đi. Nghe đâu, bên Nhật cái lò nguyên tử của nhà máy gì đó còn âm ỉ nóng).
Tài thật. Thế mà tôi cũng đưa được các bạn về tuốt trên Pleiku của quê mình !
Thuận.

Friday, May 6, 2011

THƠ :THƯ CHO BẰNG HỮU Ở BIÊN HÒA

Đây là bài thơ tôi viết cho bạn bè , 38 năm về trước, lúc ở đơn vị chiến đấu .Tuy bối cảnh, không gian, thời gian, khác nhau ,nhưng có cùng chung tâm trạng. Bài nầy có trong tập thơ VIẾT CHO KỶ NIỆM ,tôi xin chép lại gửi đến các bạn.

THƯ CHO BẰNG HỮU Ở BIÊN HÒA .
Xa chúng mầy tao buồn cô độc.
Ngồi làm thơ hút thuốc đốt thời gian.
Những kỷ niệm chợt khơi mầm sống dậy.
Bên cà phê, bên khói thuốc miên man.

Tao nhớ quá những ngày xưa thân ái.
Mình chung trường chung màu áo học trò.
Giờ sách vở cũng trở thành xa lạ.
Cổng trường xưa còn có đợi chờ.

Bạn bè chung lớp giờ còn dăm đứa.
Áo chinh nhân bên gươm súng miệt mài.
Đứa trở lại nửa hình hài tàn phế.
Trắng cuộc đời, trắng cả tương lai.

Tao rồi cũng lăn thân vào sương gió.
Nắng quê hương in mái tóc phiêu bồng.
Chút nước mắt tưới xanh hồn cây cỏ.
Trả ơn đời, trả nợ núi sông.

Lần về phép gặp nhau mừng kể lể.
Chung bàn tròn ly rượu uống mềm môi.
Men rượu đắng nhưng thâm tình vẫn ngọt.
Ngôn ngữ nào kể hết chuyện chia phôi.

Uống dùm tao tách cà phê nóng.
Đắng cay nào còn đọng trên môi.
Như thiếu chút gì trong cưộc sống.
Tao ngồi đây nghe thương nhớ đầy vơi.

Đêm chiến tuyến bên nổi buồn ngút mắt.
Trời vào đông sương buốt lạnh tái tê.
Tay gối súng chừng nghe đời ngoảnh mặt.
Rừng cây xanh ngăn kín lối đi về.

Mai hết giặc tao về bên gối mẹ.
Ôm cuộc đời rao bán người mua.
Đời sẽ buồn và đời sẽ chán.
Vì tương lai có cũng bằng thừa.

Điếu thuốc tàn như ngày chợt tắt.
Tao trở về hiện tại của tao.
Những hào lũy kẽm gai giăng mắt.
Ngày mai ơi! xin vẫy tay chào.
Tập Ngãi, Trà Vinh, tháng 09/1973.
ĐỖ CÔNG LUẬN.

Wednesday, May 4, 2011

THƯ CHO BẰNG HỮU Ở CALI

THƯ CHO BẰNG HỮU Ở CALI .
( Viết riêng cho Võ hà Mỹ,trung úy phi công QL/VNCH)
Bọn mình xa nhau đã lâu lắm rồi .
Hơn ba mươi năm nào có ít chi .
Từ độ chia tay mùa Xuân bảy chín .
Sóng biển chập chùng lôi cuốn người đi .
Tao ở lại làm thân trâu ngựa .
Chiếc xe đạp thồ hai lượt đi về .
Chợ đồn - Chợ lớn oằn lưng cõng , đạp .
Chuyên chở cuộc đời, lòng dạ tái tê .
Tao sống vì ai ? Vì những đứa con .
Sáu năm ba đứa lần lượt vuông tròn .
Con dốc cuộc đời leo hoài không mõi .
Xin trả ơn đời, trả nợ áo cơm .
Mầy ra đi chẳng sung sướng hơn .
Ngàn cân sống chết lơ lửng trên đầu .
Võ hà Thái Bình, sinh ra trên biển .
Sóng Thái bình Dương che chở đời con .
Cầm tờ đô-la trao từ tay mẹ .
Tao thấy bâng khuâng lòng dạ bồi hồi .
Bạn bè nhớ nhau, cùng nhau chia sẽ .
Giúp qua khó khăn gian khổ cuộc đời .
Ngày mẹ mầy về tao đâu có biết?
Hủ tro cốt khô đem gửi ở chùa .
Bác trai ra đi, tụi tao có đến .
Thắp nén hương lòng khắc dạ ghi tâm .
Quay quần bên nhau giữa phố Sài gòn .
Nhấp từng ngụm bia nghe đời cay đắng .
Giữa bốn bề cuộc sống bôn chôn .
Tình bằng hữu vẫn hoài trong sáng .
Ngồi cùng bên nhau giữa phố thân quen .
Ly cà phê đen giọt dài giọt ngắn .
Ba mươi mấy năm thành phố đổi tên .
Người đã đi xa, phố còn ở lại .
Sáu sáu tuổi, tao mới về hưu .
Ngày cật lực lao động tám giờ .
Đọc thư mầy tao nghe bối rối .
Ừ! ráng đi thôi cho trọn kiếp người .
Tao vẫn chờ mầy thêm năm năm nửa .
Rồi mười năm chẳng có sao đâu ?
Chắc chừng đó lưng còng, gối mõi .
Da nhăn nheo, tóc đã bạc màu .
Tâm nhủi hứa, sẽ qua thăm mầy .
Thời gian còn đếm trên ngón tay .
Cố gắng nhé ! còn bao năm nữa .
Mầy đưa nó đi thăm bè bạn xa gần .
Bạn bè Ngô Quyền mình còn nhiều lắm .
Bè bạn Biên Hòa nào có ít đâu .
Xích lại gần nhau như ngày xưa thân ái .
Tan hợp bèo mây đừng để xa nhau .
Tao nói hết những gì tao nghĩ .
Để mai nầy trời đất gọi tên .
Không chút ưu tư, không buồn hối tiếc .
Bạn bè ơi ! xin nhớ đừng quên .
Tao viết thư nầy giữa đêm tỉnh lặng .
Gõ từng con chữ, gửi trọn tấm lòng .
Đọc thư xong nhớ hồi đáp lại .
Để cuộc đời có cũng hơn không?
Biên hòa, ngày 04/5/2011 .
Đỗ công Luận .

LA to SF, Yosemite, Napa Valley, Monterrey Bay 3-Day Tour

Các HT 372,
Chúng ta sẽ tổ chức một chuyến du lịch bằng xe BUS,60 chổ ngồi có máy điều hòa không khí , bar rượu(?) mà điếm hẹn ở 3 nơi như chợ ABC(Little Saigon), China town ( sẽ cho chi tiếc sau) vào sáng ngày thứ Bảy 9/7/2011 và trở về điểm hẹn lúc chiều thứ Hai ngày 11/7/2011.
Chúng ta sẽ đến San Francisco( nơi ở của bạn chú chín BĐ ), Napa valley để tha hồ nếm rượu vang ,Yosemite(khu rừng quốc gia)và đến bãi biển Monterrey( Clint East wood là Thị trưởng ). Giá là 135 USD mua 2 tặng một( 90 USD/ 1 người- 3 người 1 phòng), họ sẽ bao tất cả như xăng, khách sạn 3-4 sao)... trừ tiền ăn,Tips. Xe Bus sẽ dừng mỗi 2 tiếng để đi tiểu , hút thuốc và sẽ dừng lại để ăn sáng ,trưa và chiều. Chúng ta có thể thu xếp cho trẻ nhỏ và các phu nhân ở chung 1 phòng còn chúng ta có thể lai rai ngoài hiên khách sạn ,rồi kéo về ngủ chung một phòng(hồn ai nấy giữ- HT Cương cho biết sẽ mặc loại quần lót đặc biệt đạn bắn không thủng vì sẽ nằm chung với 81 BCD Phước ). Tôi nghĩ chuyến đi này sẽ rất vui vì trẻ nhỏ ngồi chung và chơi với nhau , các Phu nhân thì tha hồ chuyện trò. Riêng chu'ng ta thì khỏi phải nói...tha hồ mà uống ,mà chơi... cả làng đều vui vẻ. Yêu cầu các bạn tham gia cho đông đủ cho chuyến đi có một không hai này.
Sau đây là danh sách đã ghi tên :
1. Đàm Hửu phước 334 2
2. Ngô mạnh Cương 334 2
3. Nguyễn kim trọng 2
4. Huỳnh Quang Thái 331 3
QT331 (# 661-273-0727)

47 Năm Hội Ngộ 01-09-2019

45 Năm Hội Ngộ 03-09-2017

43 Năm Hội Ngộ 05-09-2015

41 Năm Hội Ngộ 06-07-2013

38 Năm Hội Ngộ 04-07-2010