Friday, February 24, 2012

Chút tâm tình với bè bạn

Chút tâm tình với bè bạn.
 *** 
Tứ thập niên bất thủ thư, Hán(g)tri kiến hoàn nguyên cựu !
 Thiện tai ! Thiện tai ! 
Lục thập nhất tuế, tiểu thê mộng hoàn y tân !
 (Nguyên tác:Trần Như Hùng)

 "Bốn mươi tuổi,chẳng giữ được thời thư sinh.Biết chi mấy cái "háng",để thấy mình trở lại như cũ !
 Sáu mươi mốt tuổi đầu,lấy con vợ trẻ. Mơ về thuở trai tân !
 (?!) Lành,dữ ! Lành,dữ !
 (Ối giời ơi ! Bỏ Bố tôi rồi ! - Trời ơi ! Đời cô Lựu!)" 
(Phỏng dịch:tbd)
 (Chuyện nho chùm để đó,tính sau.) 
 ***
Anh em xa gần,
Nguyên tuần này,tôi cũng nghỉ theo lũ học trò,bày đặt"nghỉ đông"như thuở nào còn cắp sách đến trường. Rảnh rỗi,dùng "nhị dương chỉ" miên man đôi điều cùng bạn hữu gần,xa. Tuổi thật,(không như Hùng nhô viết)tôi đã sáu tư.Mẹ tôi nói,bà sinh ra tôi vào một buổi chiều mùa hạ,năm Mậu Tý 1948.Nói theo chúng nó,từ 45 - 54 là 9 năm kháng chiến,thì tôi được sinh ra vào năm Thứ ba của cuộc đánh Tây,giành độc lâp.Chống Pháp mới có ba năm nhưng ba tôi không hề xao lãng nghĩa vụ người chồng,khiến mẹ tôi sản xuất ra thêm đứa con thứ tám là tôi.Chưa hết,còn chừng một năm nữa tới ngày "đất nước hoàn toàn độc lập"(chắc ba tôi tiên đoán),em gái tôi lại chào đời để góp phần "cùng cả nước,mừng tổ quốc thoát khỏi hàng trăm năm đô hộ của bọn thực dân Pháp xâm lược".
Vinh quang thay,những đóng góp to lớn của hai đấng sinh thành !
Đã 9 tuổi,tôi vẫn chưa đi học.Phần vì gia đình kha khá ,lại được cưng như cưng hoa,hứng như hứng trứng;thằng nhóc to đầu lớn...dái là tôi vẫn ngày ngày vui chơi với chiếc xe máy con nít.Huynh trưởng nào được sinh ra (hoặc lớn lên)như Đường Chấn Hưng, Nguyễn Kim Thắng...ngoài tôi kêu xe đạp là xe máy.Dân quê mùa, nghèo rớt mồng tơi;thấy cái xe gì lạ hoắc,đạp mấy cái,nó đã chạy vù vù như tên bắn...nhứt định nó phải có cái máy chứ sao !
Chín tuổi mà muốn vô lớp Năm là đã quá hai tuổi.Để khuyến học,lại là vùng chiến tranh,chánh phủ thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm bèn cho phép dân ngoài tui được làm lại cái giấy khai sanh khác.Đó là nguyên nhân tại sao dân Miền Trung có cái Thế vì Khai sanh.(Trong khi dân xứ khác chỉ có giấy khai sanh chứ không thay vì,thế vì gì hết).
Chín tuổi mới vô lớp Năm như tôi chưa phải là già đầu lắm đâu! Lên tới lớp Nhì,lớp Nhất nhiều anh bạn chung lớp đã có...vợ là không hiếm.Vì thế,hể sau kỳ nghỉ hè,tựu trường lại;hổng thấy anh Lãnh,anh Lương đi học nữa,tưởng nhà nghèo nghỉ ngang;mò lên xóm thăm,người nhà mấy ảnh im re.Sau này lớn lên chút xíu mới biết ra,mấy cha nội này "nhảy núi" mẹ nó rồi ! (*)
Học trể hai năm chưa phải hết chuyện.

 ***
Hết lớp Nhất trường Quận Đức Phổ,tôi được trường chọn cho đi thi vào trường trung học công lập Trần Quốc Tuấn ngoài tỉnh. Tới đây,nhân đang nói chuyện về cái trường tiểu học yêu dấu của thời bé bỏng,tôi xin lái qua chuyện đặt tên trường của tụi việt cộng.
(Cũng xin nói thêm,huynh trưởng nào rảnh,đọc tiếp cho vui tuổi retired.)
Lại nhân huynh trưởng Phạm Đức Công,Đào Danh Đức,Nguyễn Tuấn Khanh, Nguyễn Kim Thắng...khoái nói và nghe chuyện hồi đó(và biểu tôi hãy viết về),nên tôi viết ra luôn cho anh em đọc chơi.Rồi thêm,lâu nay trên groups ít thấy ai viết lách chuyện này chuyện nọ mua vui. Xây qua ngó lại toàn thấy huýt gió,thổi kèn.Rằng vui quả thật cũng vui;nhưng mỏ,miệng nào chịu thấu !
Hồi còn học tiểu học ở trường này,trường có tên là:Trường tiểu học công lập Quận Đức Phổ.Cho mãi đến khi mấy chú vô,trường vẫn mang tên như thế.Qua bao lần sửa tới sửa lui,năm 2008 tôi về,nó có cái tên lạ hoắt là "Trường T.H.C.S. Nguyễn Nghiêm Đức Phổ".Nghĩa là,khi nó hân hạnh được gọi là T.H.C.S. thì không ai biết nó là trường công hay trường tư.Và một địa danh tuy xa lạ với nhiều người(mà gần gũi biết bao với tôi,với rất rất nhiều con người đã được cắt rốn chôn nhau trên chính mảnh đất này),cái địa danh đó phải đứng ra phía sau cái tên của một thằng việt cộng chết bằm bá láp nào đó.  Buồn quá,dừng lại trước cổng trường xưa,kêu đứa cháu bấm lẹ một tấm.Biết tới bao giờ mới còn dịp về thăm lại mái trường thuở ấu thơ!
(*)Nhảy núi: Dân Đức Phổ,Quảng Ngãi gọi như thế. Chỉ việc làm của người đi theo Việt cộng.Dãy Trường Sơn sát hướng Tây,cứ việc bỏ Quốc Gia theo vc thì phải lên núi sống.
Tựa như trong Nam gọi là “vô bưng”.Nhảy núi thì vẫn luẩn quẩn ở địa phương.Trường hợp có cha đi tập kết làm kha khá thì theo Trường Sơn ra Bắc,gặp bố.
Trường làng tôi.
Đầu năm 2011,trước khi qua Mỹ.Dịp vợ chồng Bá Hùng và Tá Hùng về Việt Nam. Tôi nghĩ chắc lâu lắm mình mới có dịp về thăm quê cũ.Tôi rủ ông anh về thăm lại nơi chôn nhau cắt rốn.Trước là thăm mồ mả ông bà,sau nhìn lại một lần hình ảnh xóm làng của cái tuổi bắt bướm hái hoa.Sau khi đốt nén nhang nơi mả ông bà nội, trên chiếc gắn máy,tôi chầm chậm tay ga trên con đường tư ích,băng ngang cánh đồng đầu xuân xanh rì màu lúa non.Lòng bần thần luyến tiếc,ngoái nhìn ngọn núi xa xa,nước mắt bỗng dưng ứa trào.Lúc đó đã gần giữ trưa,mấy cô em học trò tan lớp đang đạp xe về nhà.Tôi dừng xe lại:
-Cháu ơi!Chụp giùm bác tấm hình!
Hai cô bé áo dài nón lá lưỡng lự một chút và khi hiểu ra là ông già này muốn mình chụp giùm chứ không phải đòi chụp chung,nên một cô dừng xe lại.Tôi rút khăn tay,ngó qua phía khác,lau vội khóe mắt,cố mĩm nụ cười.Con gái bao giờ cũng tinh hơn con trai cùng lứa,nhất là phải tinh hơn ông già sáu mấy.Giữa trưa nắng chang chang mà nhờ con người ta đứng chụp hình thì có mà điên!Chắc ổng quê này:
-Bác chụp nữa hông?Cháu chụp nữa cho?
Một cô chống chân,ngồi chờ bạn trên yên xe ngoái nhìn.Cô chụp hình giùm nhón đít lên yên.Tôi nghe rất rõ tiếng nói của cô nào đó: -Ổng khóc, mầy ơi!
Đầu tháng 3/2011
***
Đoạn đường từ thị trấn ra tỉnh chưa tới năm chục cây số,trừ những đoạn đi qua các thị trấn Mộ Đức,Đồng Các,Thi Phổ,Tư Nghĩa...bắt đầu từ những năm 64 -66 mấy chú việt cộng ban đêm mò ra đào ngang xẻ dọc,bằm nát bấy cái Quốc lộ Số1.Xe lam ba bánh cứ từng khúc lại phải tăng bo(Transport nhưng dân tôi nói vậy).Cứ hàng tuần,hoặc lâu lắm là hai tuần,hai anh em tôi đều phải ngồi xe lam về quê.Nhớ nhà,nhớ cha mẹ thì ít;mà nhớ việc chở gạo và xin chút tiền giằng lưng thì nhiều. Nhưng càng ngày đi xe lam càng mất thì giờ và nguy hiểm.Các bạn biết rồi:vc đâu chỉ chuyên tài đào đường,đắp mô.Mấy anh còn không chút gớm tay đặt mìn,giựt tung chiếc xe đò tan tác, miễn nghi trên đó có một vài người lính VNCH.
Nguyễn thị Mộng Thường của Hoàng Thi Thơ,khi đến thăm anh quân nhân Biệt Động đã ra đi như thế.
Đầu năm 66,vc về càng nhiều;xe cộ chạy càng ít.Hai anh em tôi chuyển qua đạp xe đạp cho chắc ăn.Cứ trưa Thứ Bảy mới đạp về,làm gì giờ đó mấy ảnh dám mò ra.
Sáng Chủ Nhật đạp ra,lính Mỹ đã mở đường,chắc ăn như bắp.
Niên khóa 65-66,tôi học Đệ Tứ 4 Pháp văn.Tôi nhờ thằng bạn quen bên Tứ 3 dạy tôi câu tiếng Anh làm bửu bối.
Nhiều bữa gần tới trưa Chủ Nhật mà lính Mỹ vẫn còn đang rà mìn mở đường.Hai anh em dắt bộ xe đạp đi sau mấy anh lính mắtxanh mũi lõ.Tôi xổ bửu bối : - Can we go slowly and follow you ?
Anh lính đang cầm cây rà mìn, quơ qua quơ lại,ngước nhìn hai đứa bé ăn mặc tơm tất lại biết nói tiếng Anh.Chắc anh ta không nghi chúng tôi có thể là vc, gật đầu.
Bây giờ nghĩ lại,cái câu tiếng Anh này nó vận vào hai anh em tôi.
Cả hai anh em đều đến đất Mỹ.Có điều tôi cũng follow you;nhưng hơi quá slowly.
***
Thấy tình hình không ổn,hè Đệ Tứ 66-67,cha mẹ tôi gởi anh em tôi vô Sài Gòn học tiếp.Em gái tôi học Nguyễn Bá Tòng.Còn tôi,không phải thi tuyển,chỉ xét học bạ,tôi vào Chu Văn An.
Trường trung học công lập danh tiếng này ban A,ban B thì có nhiều lớp; riêng ban C chỉ có một lớp Đệ Tam C,mà lại là Anh văn.Khổ thân tôi chưa! Suốt bốn năm trung học đệ nhất cấp,"Je parle Francaise"như gió; giờ nhìn câu tiếng Anh nào cũng thấy chữ "The".Không biết đọc "thờ";chỉ toàn đọc "the".Tới giờ Anh văn,tôi như gà mắc thóc.Nhưng bù lại,giờ Pháp văn,với tôi dễ như bỏ túi nhỏ quần Jean.(Chữ c trong chữ Francaise có cái ngéo dưới đít.Mò không thấy chữ này trên bàn phím).Vậy mà không biết vì sao 67-68 cũng học Đệ Nhị C ? Dân nhà quê vô Sài Gòn học,hàng tháng cha mẹ gởi cho cái mandat,Đệ Tam đã có Honda dame đời quân đội,Đệ Nhị đi chiếc 67 din...Quá hách! Hách quá nên đâu chịu học.Hậu quả là hai tiếng”Bịch Bịch”to đùng.
Năm 68 Mậu Thân thi Tú Tài I là dễ nhất,lại cho thi đợt hai.Vậy mà cả lớp 40 thằng, 34 thằng đậu,6 thằng rớt.Trong số 6 thằng rớt có Quảng Trọng Dũng và tôi.
Rớt Tú Tài anh đi Trung sĩ,
Em ở nhà lấy Mỹ nuôi thân.
Tôi không chịu đi Trung sĩ. Tôi chơi mánh.
Một liều ba bảy cũng liều.Ăn thua gì! Được: ở lại lớp học tiếp - Không được: cũng Trung sĩ chứ đâu có Hạ sĩ! Năm 68,nếu học đúng tuổi,thường thì đa số là 17,năm sinh là 1951.Cũng có anh học trể một năm,18 thì sanh 1950.Riêng tôi,tính tuổi thật,tôi đã hai mươi cái xuân xanh.Hai mươi đã lớn lắm rồi.Tôi tự cho mình khôn và lanh hơn bạn đồng lớp nhiều lắm.Chính vì già đầu,gặp khó mới ló cái khôn,tôi nghĩ ra được một cách,bàn với thằng bạn chơi thân Dũng đui.Dũng 31 chắc anh em 314 còn nhớ nó. Dũng cận nặng,hiền và rất ư lè phè. Chuyện này trước giờ chưa kể ai nghe.Nay gần cuối đời mẹ nó rồi.Chơi luôn cho nó nhẹ người:
***
Tôi chắc các huynh trưởng đều còn nhớ thời đó.
Thời cái giấy vô cùng quan trọng của bọn mình(ngoài căn cước và thẻ học sinh): Giấy chứng nhận hoãn dịch vì lý do học vấn .Giấy hoãn dịch do Nha Động Viên/Bộ Quốc Phòng cấp từng niên khóa cho mỗi học sinh,sinh viên.Hình như xếp  sòng Nha Động Viên lúc đó là ông Chuẩn Tướng Bùi Đình Đạm. Hồi những năm 68,cũng hình như chưa phải là thời điểm cấp thiết bổ sung Sĩ quan cho chiến trường lắm.Trường hợp rớt Tú Tài I thì phải đi Trung sĩ là phải đạo.Còn nếu vì học trể mà vẫn lên lớp thì không ảnh hưởng gì cả.Trường vẫn cho học,vẫn cấp Thẻ học sinh bình thường.Việc có giấy hoãn dịch không liên quan đến nhà trường.Các bạn còn nhớ, xin giấy HDVLDGC do học sinh tự lo; nhà trường chỉ  cấp Thẻ học sinh để họ bổ sung hồ sơ xin hoãn dịch,thế thôi.  Nắm được điều này,tôi với thằng Dũng khai mất Thẻ học sinh của niên khóa 67-68,rồi xin cấp lại cái mới.Có thẻ mới xong,bước tiếp theo,tôi tự đánh máy để xin sao y bản chánh.Không có gì khác thường.Không sai suyển chi tiết nào.Chỗ này cũng nhắc lại để anh em nhớ:Vào học niên khóa mới một thời gian ngắn,nhà trường sẽ phát cho mỗi học sinh một cái Thẻ học sinh chưa điền gì hết.Giáo sư phụ trách lớp hướng dẫn cách điền.Ai chữ đẹp thì viết tay,ai điệu đàng(như tôi)thì đánh máy.Dán hình 4x6 vào.Ngày nào đó nộp lại cho thầy,vậy thôi.
Cái hay và ma lanh của tôi là ở chỗ này:
Nội dung bản sao y có dán hình do tôi đánh máy y như thẻ học sinh cũ : Tên Họ - Ngày tháng năm sinh - Niên khóa:1967-1968 - Theo học lớp: ĐỆ II C (Trong thẻ chính là ĐỆ NHỊ C.Chẳng sao!Đánh như thế ai chả đọc là Nhị C,kể cả thầy Hiệu trưởng.)
Có được bản sao y bản chánh của nhà trường,tôi kê vào cũng cái máy đánh chữ lúc trước.Canh kê thiệt kĩ,gõ thêm con số I La Mã vào chỗ ĐỆ II C.Thành ra ĐỆ III C.
Vậy là học sinh Quảng Trọng Dũng và học sinh Nguyễn Trung Thuận niên khóa 1967-1968 chỉ mới học lớp ĐỆ III C,chưa thi Tú Tài I.Xong, đem nộp cho Nha Động Viên,xin hoãn dịch vì lý do học vấn niên khóa 68-69. Ai lên lớp Đệ I C cứ lên.Mấy em rớt Tú Tài I năm đó cứ việc đi Trung Sĩ.Tôi với Dũng cứ phè,chờ.
Ngoài hai thằng tôi,không ai biết chuyện này.Tuyệt đối giữ bí mật cho đến mãi đến hôm nay mới...bật mí.
(Tạm nghỉ chút xíu : Các bạn nghỉ đọc; tôi làm điếu ba con 5,tự thưởng.)
Kết quả việc làm này của hai thằng tôi,chắc anh em đã biết. Cũng phải nói cho ra lẽ:
Hồi đó,không biết cơ man nào là trường trung học,đại học.Không chỉ nội Sài Gòn không thôi mà còn biết bao nhiêu tĩnh lỵ khác trên toàn cõi Miền Nam.Mọi nơi đều dồn về mỗi anh Nha Động Viên cứu xét.Hồ sơ các nơi nộp lên cứ liếc sơ là duyệt.Hổng lẽ nhà trường đi cấp sao y bản chánh Thẻ học sinh dõm? Con người chứ đâu phải cái máy.Mà cho dù có là máy đi nữa,cũng chưa có cái Computer "khôn thầy chạy" như bây giờ.  Vào niên khóa mới,không ít con mắt nhìn hai thằng tôi với câu hỏi to tướng trong đầu.Không hiểu tại sao mấy đứa rớt Tú Tài I khác phải vô lính,duy chỉ có hai thằng này lại vẫn được cấp Giấy HDVLDGC.Hay nó là COCC gốc cây cổ thụ?Hay Chính phủ cài tụi nó vào theo dõi cái đám bày đặt biểu tình biểu tiếc này nọ?Nhà trường,thầy giáo cứ "vô tư"dạy.Riêng hai thằng tôi thấm thía cái tội ham chơi,biếng học; cứ"vô tư" học.Tú Tài I và II tôi đều đậu bình thứ.Ban C mà đậu bình thứ chẳng khác nào hạng ưu ban A,ban B.
***
Các anh em,
Cuộc đời của mỗi con người đều được một Đấng Thiên Liêng nào đó sắp đặt sẵn.Mọi khúc quanh của đời người đều xảy ra vào một thời điểm nào đó chúng ta không biết được.Chúng ta chỉ biết sau khi nó đã xảy ra.Trước đó,không tài thánh nào đoán nổi. Nếu biết tới năm 72 phải vào lính;7 tuổi tôi đã đi học lớp Năm.Nếu biết năm 72 có lịnh tổng động viên; Đệ Tam,Đệ Nhị tôi đã gạo sói trán.Nếu biết tù cải tạo đủ 3 năm sẽ đi Mỹ theo diện HO,cho về tôi cũng không về; đừng nói chi tới chuyện trốn trại !
Tuổi trẻ không bao giờ chịu nghe theo kinh nghiệm của người lớn.Thường thì họ đòi trả bằng kinh nghiệm của chính mình.Muôn đời,muôn kiếp là thế.Đời mình đã thế,đời con mình lại y như thế.  Nhưng cái hay(ngu?)của tuổi trẻ,đôi khi là ở chỗ thường tự tin,hay bướng bĩnh và vô cùng liều lĩnh. Nhờ trể học 2 năm.Nhờ rớt Tú Tài I năm Mậu Thân mà hôm nay tôi,chúng ta mới cùng là 372.
Voila ! C'est la vie ! Đời là thế !
Chút tâm tình với bạn bè là thế !
***
******
(11 tháng,kể từ ngày đến Mỹ)
Nguyễn Trung Thuận.

Thursday, February 23, 2012

Hồ văn Lạc 322 Hội Ngộ 372 SGN

Kính thưa các bạn đồng khóa,
Bạn Hồ văn Lạc 322 từ Las Vegas về thăm Mẹ đang bệnh tại SG, và đã có một buổi chiều chủ nhật 19/2/2012 ngồi với bạn bè 372 SGn . Do thì giờ hơi gấp gáp, bạn bè tụ hội chưa đông đủ lắm . Nhưng với 16 "em" , kể cả nhân vật chính, cũng tạm vui với Lạc .
ĐĐ 31 : Phan Chi
       32 : Hùng-Vân-Bền-Uynh-Hải-Thụ-Vĩnh-Huỳnh-Lạc-Lâm
       33 : Hùng kẽm
       34 : Cứ-Liệu-Nghiêm-Công

Lẽ ra những hình ảnh họp mặt đã được post lên sớm hơn bởi Phạm Hồng hải, người được anh em ủy thác công tác, nhưng do Hải bận việc nhà bất ngờ nên bây giờ mình xin làm thay bạn Hải, nên hơi muộn . Mong các bạn thông cảm . Trong khi mình đang gõ những giòng nầy, thì Hồ văn Lạc đang bay trên Thái bình Dương , hy vọng khi về đến Mĩ Lạc sẽ coi được hình bạn bè mình trên forum khóa.
Thân ái
Thái Huỳnh 322
Hàng Đứng : Liệu 34-Hùng, Huỳnh, Vân, Vĩnh, bền ,Lạc 322
Hàng ngồi : Chi 31 - Công, Cứ 34 - Uynh 32 - Nghiêm 34- Hải 32 (Thụ 323 đến trễ )
Trái qua : Chi đưa tay, Cứ- Uynh - Nghiêm - Vĩnh - Bền _ Lạc - Hải _ Hùng
Trái qua : Lạc - hải - Hùng - Thụ - Vân - Huỳnh

Wednesday, February 22, 2012

Lời mời họp mặt anh em 3/72 Bắc California

Thưa các anh em 372 Bắc Cali,
Huynh trưởng Ngô Minh Trung 342,có lời mời trân trọng gởi đến toàn thể các huynh trưởng hiện đang cư ngụ vùng Bắc Cali và phụ cận như sau :Mời anh em đến nhà Ht.Trung dự bữa họp mặt thân hữu 372 đầu năm



Thời gian : 11:00 AM ngày Chủ Nhật,March 11,2012.(11/3/2012)
Địa chỉ nhà Trung : 1673 Via Ventana, San Lorenzo,CA 94580
Cellphone : 510 - 388 - 7108

Ht. Ngô Minh Trung nói : -Ý nghĩa bữa gặp mặt hoàn toàn xuất phát từ tình cảm anh em 372 cũ.Từ bữa 29 Tết được gặp anh em ở cà phê Paloma, vì thời gian eo hẹp quá nên chưa nói được gì với nhau,về ngủ hổng được.
Nhớ quá,muốn gặp anh em một buổi, càng đông càng vui,thế thôi.Không nhân là tiệc này,tiệc kia của gia đình gì cả. -Ngô Minh Trung điếc computer nặng, nên nhờ tôi chuyển lời mời giùm. -Khi đến chỉ nhớ mang theo bao tử là quá đủ. (Chấm hết phần Minh Trung).
***
Phần tôi,
Anh em ơi,
Không phải nói xạo,từ Tết tới giờ không gặp tên nào (trừ tên Long 314 hôm đi chùa Kim Sơn), tui cũng nhớ anh em ghê nơi.Thiệt.Nói xạo...bà bắn !Và vì vậy,đây được xem là buổi đầu năm chúng ta có dịp gặp nhau. Đúng hông ?
Mỗi người mỗi cảnh,mỗi công việc ; nhưng với tình thân và sự sắp xếp tài ba của các quan. tôi nghĩ đều được.Hai tên Minh Phước và Quang Quý ở gần Minh Trung không nói làm gì. Anh già đầu bạc Nguyễn Quý Mão 321 làm ơn có mặt giùm em.Em còn ở xa hơn anh,anh Mão ạ ! Châu Lâm nữa !
Các quan San Jose,Milpitas...Lên tiếng !
Kỳ này,dân 34 lên tiếng nghen mấy anh !Xin trả lời trên Mail hoặc điện thoại cho trung hoặc tôi, để còn biết đường mà mò.
Thuận 322 đây (408-580-4175)

Thursday, February 16, 2012

Thư Cảm Tạ của Đinh Quang Thuần và Thu Vân

Thay mặt cho gia dình, tôi xin chân thành cảm ơn tất cả các huynh trưởng nội ngoại của khóa 3/72 đả thông báo, gửi email chia buồn, tham dự tang lễ, gửi vòng hoa phân ưu và góp lời cầu nguyện cho linh hồn nhạc phụ Gioanbaotixita Nguyễn văn Y.
Xin lổi các huynh trưởng vì quá bận không thể trả lời sớm hơn được.

Kính thư
Đinh Quang Thuần và Thu Vân

Tuesday, February 7, 2012

Phân Ưu cùng Gia Đình ĐINH QUANG THUẦN


CÁO PHÓ NHẠC PHỤ CỦA HT ĐINH QUANG THUẦN 312

CÁO PHÓ
 Chúng tôi vô cùng đau đớn báo tin cùng quý thân bằng quyến thuộc và bằng hữu xa gần,Anh, Cha, Bác, Chú, Cậu, Dượng, Ông Nội, Ông Ngoại, Ông Cố của chúng tôi là:
 Jean Baptiste

 NGUYỄN VĂN Y
 Đã tạ thế lúc 9 giờ sáng Chủ Nhật, ngày 5 tháng 2 năm 2012(nhằm ngày 14 tháng Giêng âm lịch năm Nhâm Thìn)tại Manor Care of Arlington, Virginia,
 hưởng thượng thọ 90 tuổi.
 Linh cữu được quàn tại: DEMAINE FUNERAL HOME 
5308 Backlick Road, Springfield, VA 22151.
 Tel: (703) 941-9428

 Ngày giờ thăm viếng: 
Thứ Sáu, ngày 10 tháng 2 năm 2012, 9 giờ sáng đến 9 giờ tối 
Thứ Bảy, ngày 11 tháng 2 năm 2012, 9 giờ sáng đến 11 giờ
 Lễ Phát tang sẽ được cử hành vào lúc 3 giờ chiều Thứ Sáu, ngày 10 tháng 2 năm 2012 
Lễ Di quan sẽ được cử hành vào lúc 11 giờ sáng thứ Bảy, ngày 11 tháng 2 năm 2012
 Lễ An táng sẽ được cử hành vào lúc 12 giờ trưa cùng ngày tại COLUMBIA GARDENS CEMETERY 
3411 Arlington Blvd., Arlington, VA 22201. 
Tel: (703) 527-1235
 Kính xin Quý Ông Bà Cô Bác cùng Anh Chị Em góp lời cầu nguyệncho linh hồn JEAN BAPTISTE được yên nghỉ trong tình yêu của Chúa Kitô và Mẹ Maria.Nguyện xin Thiên Chúa toàn năng trả công bội hậu cho Quý Vị cùng toàn thể Bửu Quyến. 

 TANG GIA ĐỒNG KHẤP BÁO
CÁO PHÓ NÀY THAY THẾ THIỆP TANG 

Trưởng Nữ: NGUYỄN THỊ HUỆ AN 
Dâu Trưởng: Quả phụ NGUYỄN TRUNG CANG, nhũ danh NGUYỄN THỊ THANH HƯƠNG, các con và cháu
 Thứ Nữ: NGUYỄN THỊ KIM LAN và chồng ĐỖ LONG 
Thứ Nữ: NGUYỄN THỊ NGUYỆT ÁNH, con và các cháu 
Thứ Nam: NGUYỄN NGỌC CHÂU 
Thứ Nữ: NGUYỄN THỊ THU VÂN, chồng ĐINH QUANG THUẦN và các con
 Thứ Nam: NGUYỄN TRUNG THÀNH, vợ NGUYỄN QUANG VÂN LOAN và con 
Thứ Nữ: NGUYỄN THỊ KIM PHƯỢNG, chồng TRƯƠNG HÒA THỐNG và các con 
Thứ Nữ: NGUYỄN THỊ MINH TRANG, chồng TRẦN ĐỨC TUẤN và các con 
Nghĩa Tử: HUỲNH LƯƠNG THIỆN, vợ và các con 
Nghĩa Tử: NGUYỄN VIỆT DZŨNG, vợ và các con
 Nghĩa Nữ: NGUYỄN THỊ NGỌC NHUNG, chồng, các con và các cháu

 Em: 
NGUYỄN HỮU CÔNG, vợ và các con cháu
 NGUYỄN TRUNG HƯNG, vợ và các con cháu
 NGUYỄN VĂN QUANG, vợ và các con cháu
 NGUYỄN THỊ NGỌC MINH, các con và các cháu
 NGUYỄN THÀNH KHIẾT
 LÝ HỮU DIỆU, vợ và các con cháu
 VÕ VĂN XÉT, vợ và các con cháu 

Cháu:
 TRẦN VĂN MIỄNG, vợ và các con 
LÊ VĂN KÍN, vợ và các con
 PHAN VĂN BẢO, vợ và các con 
NGUYỄN THỊ THU HƯƠNG, chồng và các con 
NGUYỄN THỊ THU NGA, chồng và con 
ALINE HỒNG VÕ LOWMAN, chồng và các con

Sunday, February 5, 2012

Hướng dẫn căn bản sử dụng UNIKEY 3.6-RC1 hay 4.0 RCI

Hướng dẫn căn bản sử dụng UNIKEY 3.6-RC1 hay 4.0 RCI

****/ download unikey :
www.unikey.org
or
http://sourceforge.net/projects/unikey/files/unikey-win/4.0-Beta/Uk40BSetup.exe/download

Sau khi download xong, xem cách hướng dẫn dưới đây,
nếu còn lấn cấn thì gọi tôi : 714 733 7888
Bá Hùng

Hướng dẫn căn bản sử dụng UNIKEY 4.0 RC1
I- Sau khi bạn đã cài đặt Unikey 4.0-RC1 xong (chạy file Unikey.exe hoặc UnikeyNT.exe) , bạn nhìn xuống góc dưới và bên phải của màn hình (desktop) sẽ có xuất hiện chữ V màu đỏ (còn gọi là thanh Task bar): (xem hình 1)
- Nhấn chuột vào chữ V đỏ, nó sẽ chuyễn thành chữ E đỏ:
· Chữ V đỏ báo hiệu cho bạn biết computer đang ở chế độ gõ tiếng Việt.
· Chữ E đỏ báo hiệu cho bạn biết computer đang ở chế độ gõ tiếng Anh.
(có nghĩa là giống như chưa có cài đặt Unikey vào máy)
Lưu ý: Khi đang ở chế độ gõ tiếng Việt (V), kiểu gõ VNI. bạn nên nhớ khi cần nhập Password cho email hoặc v.v....., khi cần gõ các con số dính liền với chữ, hãy gõ vào các nhóm keys (phím) số nằm sát rìa bên phải của bàn phím (keyboard), lý do: Thí dụ password của bạn là: langnhan12, nếu dùng các phím số nằm phía trên của các phím ký tự (chữ), bạn sẽ bị vô tình gõ thành langnhàn
(langnhan gõ nối thêm số 1 thành langnhán, gõ nối thêm số 2 lại thành langnhàn) !!!.
Chúng tôi đã rất gặp rất nhiều trường hợp than vản rằng: ?Tui bảo đảm gõ đúng y chang password mà vẫn không ... vào được (log in / sign in)?.
* Như vậy muốn tránh tình trạng vừa nêu,
1- Xin các bạn nên tạo thói quen khi gõ con số nên dùng cụm phím số
bên phải bàn phím
2- (hoặc) Nhấn chuột vào chữ V (Vietnamese) để đổi thành chữ E (English)..
* Cho dù bạn dùng kiểu gõ TELEX thì cũng rắc rối khi bạn gõ Password là Taa15, sẽ bị đổi thành Tá15.






Hình 1
II?Khi bạn nhấn chuột phải (right click) vào chữ V màu đỏ (Hình 1), sẽ xuất hiện menu như sau (Menu tiếng Việt): (nếu là chữ E màu đỏ thì xuất hiện Menu English)? để bạn có thể chọn lựa nhanh kiểu gỏ và bảng mã tiếng Việt (Unicode, VNI Windows, VIQR,












Hình 2
Như bạn thấy trong hình 2 trên, nếu nhấn chuột (trái) vào dòng ?Bảng điều khiển... [CS+F5], bạn sẽ thấy xuất hiện ?Hộp điều khiển? như hình sau (Hình 3):











Hình 3
* Nhấn chuột vào nút chữ nhật ?Mở rộng? như trong hình, bạn sẽ có hình ?Hộp điều khiển đầy đũ mở rông? như hình 4 sau đây:














Hình 4
* Bạn có thể tạo các dấu kiểm (check) đúng như trong hình trên (Hình 4) cho máy bạn, với những ý nghĩa tóm tắt như sau:
Bảng mã: (chọn bảng mã chữ Việt, trong hình chọn Unicode )
Kiểu gõ: (Chọn kiểu gõ VNI hoặc TELEX, trong hình chọn VNI, thí dụ gõ Ta1 = Tá.
Phím chuyễn: Chọn phím tắt để chuyễn bộ gõ thành chữ Việt hay chữ Anh, thay vì dùng chuột nhấn vào chữ V hoặ E . Trong hình chọn phím tắt là CTRL+SHIFT.
Đóng (Close): Đóng lại, tắt hộp điều khiển.
(X) Kết thúc (Exit): Thoát ra, không sử dụng bộ gõ nữa, bỏ, tắt bộ gõ.
Thu nhỏ: thu nhỏ hộp điều khiển lại cho gọn.
Các tùy chọn khác:
(v) Cho phép gõ dấu mũ, móc ở cuối từ: Thí dụ bạn gõ chữ "trống", bạn có thể gõ: trong (và) phím số 6 = trông (và gõ tiếp) phím số 1 = trống (Khác với cách phải bỏ dấu bằng phím con số ngay sau nguyên âm, thí dụ phải gõ tro +phím số 6 = trô +phím số 1 = trố rồi mới được gõ tiếp ng = trống)
(v) Đặt dấu oà, úy thay vì òa, úy. Bạn chọn kiểu này để bỏ dấu ngay sau nguyên âm để thành cách bỏ dấu như thí dụ nêu rõ: òa hoặc oà, etc...
(v) Vietnamese Interface (giao diện tiếng Việt): Chữ chú thích ghi trong hộp điều khiển này ghi bằng tiếng Việt.
(v) Khởi động cùng Windows: Có nghĩa là khi bạn nhấn ?Đóng? thì Unikey vẫn còn chạy thể hiện chữ V đỏ ở góc dưới bên phải màn hình (desktop). Và có nghĩa là khi bạn mở máy computer thì luôn luôn có Unikey sẵn sàng để bạn gõ tiếng Việt...
Hướng dẫn / thông tin: Khi bạn cài bản Unikey đầy đũ, bạn sẽ có hướng dẫn cách sử dụng Unikey bằng tiếng Việt khi nhấn vào nút này.
Thân mến, chúc bạn sử dụng bộ gõ tiếng Việt Unikey 3.6-RC1 dể dàng hơn.
***
Kiểu Gỏ VNI ; 1 2 3 4 5 6 7 8 9 ( những số nằm trên top keyboard )
sắc huyền hỏi ngã nặng ô ư ă đ

Thursday, February 2, 2012

Bài viết cũ.

Các huynh nội,ngoại.Nhân mấy ngày Tết,lang thang vào"Hội Ngộ"đọc lại một số bài viết của anh em mà Nguyễn Mạnh Cường đã bỏ công góp nhặt. Đọc bài"Anh sẽ vì em làm thơ tình ái"của mình viết hồi còn chưa qua...thấy cũng ngộ ngộ,hay hay.Hay hay,ngộ ngộ vì mấy cái mình viết trước đây đều là tưởng mà tượng.Như,tôi đã chỉ nghĩ khi qua tới Mỹ,vòng vòng San Jose thế nào cũng gặp được tận mặt nhìn lại các"ông chàng"Nguyễn Thành Long,Nguyễn Tuấn Khanh,Nguyễn Bá Vinh,Lại Đức Huế,Nguyễn Khương Hoàn.Vậy mà "thực tế còn vượt hơn cả tưởng voi", còn "trên cả tuyệt vời":Nào là tôi còn gặp được"một cách thường xuyên có định kỳ" anh chàng đau ốm mà vẫn lạc quan Khưu Quang.Chẳng những gặp khi có hẹn với nhau ra cà phê Paloma;thỉnh thoảng tôi còn xách xe đến nhà Quang,ngồi với nhau sau vườn,hớp ngụm trà nóng thơm ngát hương lài.Rồi tôi còn nhìn thấy tận mặt,bắt tận tay ông anh thon thả Cái Ngọc Hiệp (mà lúc trong Thủ Đức chỉ nghe loáng thoáng Cái Văn Nhê - Cái Ngọc Hiệp).Và Trần Văn Liêm 333 bỏ Tax về Ca.Nói nào ngay;tuy chỉ mới biết anh chàng này,tôi thấy ở Liêm có cái hiền hòa,dễ dãi,xuề xòa đặc trưng của dân Nam Bộ.Liêm lại hay rộng rãi,nhanh tay nhanh chân trong việc thanh toán tiền cà phê Paloma.("Đề nghị anh tiếp tục phát huy tinh thần tự giác cao độ trong quá trình khẩn trương thanh toán phí thức uống tư bản mà chúng ta đã kinh qua!").(Thế nào tên Đường Chấn Hưng cũng đù...chị vợ cho mà xem !).Anh em có coi qua tấm hình chụp trong Thủ Đức,hình chụp một chàng svsq đứng trên bục xi măng trước cửa phòng trung đội 32,mặc bộ kaki vàng,đội képi,vai đeo dây biểu chương,mặt ngó phải,mắt chơi cái kiếng rayban,tay trái xệ xệ cái đổng Seiko 5...rất bô trai? Anh svsq sắp được đi phép tuần trong hình là Đoàn Kiệm Em...Nay gặp lại:Một vợ trẻ,hai con thơ,vầng trán vừa nhăn, vừa... hói một cách cực kỳ thông thái. Than ôi!Thời oanh liệt nay còn đâu !!! Chưa hết.Tôi còn được gặp lại Bùi Quang Quí hiền khô(nhưng coi chừng,đâu ra đó nghe!) và cả Nguyễn Minh Phước ngồi xe tăng...hồi trước;lái xe hơi đi bỏ báo...bây giờ.(Huynh trưởng Phước!Có cái "job"nào vô sâu như ông đang làm.Chỉ tui!)      Dã quì ngày ấy đâu ta?
Hóa ra toàn những quỉ già giờ đây !
Nay sửa đôi chút, gởi lên các bạn đọc lại chơi.Và để"thêm phần phong phú",xin gởi xen kẽ một số hình,các bạn coi cho...vui mắt.Cảm ơn Nguyễn Bá Hùng đã chỉ dạy ngón nghề kèm hình ảnh trong khi viết trực tiếp trên Mail. Bữa nào xuống, trả công ông ba ly một chỗ.Các bạn cùng đọc.Thuận 322.
 "Anh sẽ vì em làm thơ tình ái ..."
 Thưa các huynh trưởng bên bển,Bẩm sinh,tôi là thằng không mấy ưa và làm biếng nịnh nọt.Nhưng sắp tới đây,chắc tôi sẽ phải tập tành "nhỏ tiếng - khom lưng";nếu không,em chắc ốm đòn.Chờ cho bên ấy bớt lạnh,độ cuối tháng ba,đầu tháng tư 2011,tôi và Bà Xã sẽ qua,ở cùng con gái và con rễ:Nguyễn Vỵ Thủy và Nguyễn Quốc Dũng.Địa chỉ nhà như thế này:

 510 Saddle Brook Dr. # 41
 San Jose, CA 95136 (408-580-4175)
 *** 
Nghe nói San Jose cũng thuộc bang California,nhưng ở phía bắc.Còn Nam Cali (cũng nghe nói có cái Quận Cam gì đó),là nơi số đông các huynh trưởng đang sống,chiến đấu theo kiểu...nhà binh,nhà bàn.Vì thế, các huynh trưởng cho phép tôi có đôi lời thỏ thẻ,theo trục Bắc - Nam.
 *** 
Thật tình mà nói,ở cái tuổi sáu ba,thằng tôi Nguyễn Trung Thuận 372 Biệt động giờ mới chuẩn bị mò qua Mỹ thì quả là hơi muộn.Nghĩa là, xây qua xây lại;chẳng mấy chốc:Hình ảnh ông già bảy mươi sẽ hiện rõ nguyên con.Nhưng suy cho cùng, cho dù bạn ở đâu(nắng cháy da Dục Mỹ hay cây dài bóng mát Duy Tân,Đồng Ban hay Sài Gòn,Việt quốc hay Mỹ quốc...)thì lão già mang tên Thời Gian đâu có chừa bạn.Lão ấy sẽ thẳng tay tướt đoạt của lũ chúng ta chút nhan sắc đã ngã về tây.Khi ta hai mươi,cộng mười chỉ là ba mươi tràn đầy sức sống.Khi đã ba mươi,thêm mười chỉ tạo cho chúng ta tuổi tráng niên lịch lãm...Nhưng khi ta đã sáu mươi,Thời Gian vẫn tặng thêm ta mười:Hơi ác!Rồi mười nữa:Quá ác !!! Nhưng Thời gian vẫn cứ hào phóng tặng hoài,tặng mãi...Cho đến khi cái hữu hạn của một kiếp người khiến ta không còn đủ sức nhận.Thế thì tại sao tôi chọn làm kẻ sẽ ra đi mà không là người mãi ở lại?
 ***
 Đơn giản thôi:"Con đường Duy Tân cây dài bóng mát" bao giờ cũng có lý hơn "Dục Mỹ nắng cháy da người”. Sài Gòn tất nhiên là đã hơn Đồng Ban.Mỹ quốc(về mặt nào đó)có lý hơn Việt quốc.Các bạn có bao giờ đặt câu hỏi:Ở đâu trên thế giới này khó đến nhất? - Theo tôi:Nước Mỹ khó đến nhất.Tại sao đi khó, về dễ bạn lại không đi?Đâu phải hể ai muốn đi Mỹ là đến được.Lắm khi rất nhiều người muốn đến Mỹ thăm chơi một chuyến(và nhất định là phải về,vì còn rất nhiều cái chưa thể bỏ được).Vậy mà,lo đủ các loại giấy tờ,tốn gần ba triệu bạc lệ phí. Đến ngày hẹn,vào gặp viên chức phỏng vấn nó" Say no" chứ không chịu "Say yes".Và tôi,sau biết bao công khó của con cái;đến ngày nay nó đã nói "Yes" thì tôi phải nói "Thank you". Còn ọ ẹ cái giống gì!Đúng hông các huynh?Viết đến đây,tôi bỗng nhớ lại hôm huynh trưởng Lê Thành Tươi Tqlc,từ Biên Hòa lội xe lên Sài Gòn thăm anh em tụi tui. Thái Huỳnh,Tươi và tôi ngồi làm vài lon ở một quán cà phê trên đường Ngô Tùng Châu,Gia Định (Đường này bây giờ tụi nó kêu là Nguyễn Văn Đậu).Hôm đó ht.Tươi đã nhằn tôi:"Tại sao mầy lại phải đi?Nếu nói hạnh phúc thì ở đâu cũng có hạnh phúc.Bộ chỉ ở bên Mỹ mày mới tìm thấy hạnh phúc sao?-Nể bạn,tôi chỉ trả lời:"Đi khó; về mấy hồi".Thưa các huynh!Ai chẳng biết sống ở đâu rồi cũng tới lúc phải nhắm mắt xuôi tay.Và"Mọi con đường đều đưa về La Mã". Nhưng nếu được chọn,tôi sẽ chọn được qua ngả Paris(chứ không phải Libi)trước khi về đến La Mã.Thưa ht.Tươi,tôi ra đi không phải theo diện đoàn tụ đoàn tiết hoặc tị nạn tị niết gì hết.Con tôi có đủ điều kiện để làm đơn bảo lãnh ba má nó qua Mỹ.Tôi đã điền đơn theo diện di dân.Còn hạnh phúc thì tôi đã có tại nơi này và tôi vẫn mãi có nó sau này tại Mỹ.
 *** 
Chắc khi qua tới bển,sống tại San Jose,tôi sẽ gặp các huynh trưởng Nguyễn Tuấn Khanh 334,Nguyễn Khương Hoàn 343, Nguyễn Thành Long 314 "bô giai bốn chữ".Tôi sẽ gặp lại Lại Đức Huế cùng lò Dục Mỹ với tôi ngày nào.Gặp Nguyễn Bá Vinh "trùm dollar thương xá Intershop".Tôi sẽ ăn ngủ... ụ ỉ tại Bắc Cali.Và(sau một thời gian)có dự định làm cái gì thì phải nhờ các huynh SJ chỉ giáo.Dầu gì các huynh cũng là "ma cũ".Mà đã là ma cũ bao giờ cũng phải có bổn phận sự trách nhiệm vụ đưa đàng,chỉ lối.
Nguyễn Trung Thuận 322 - Nguyễn Tuấn Khanh 334 - Nguyễn Phi Hoàn 3...Canada
Em đâu biết cà phê Paloma là ở đâu?Đâu biết Quyên chị Quyên em,mặt trên mặt dưới ngắn dài ra làm sao?
Em đâu biết đỉnh Cheo Leo (mà ht Hùng nhô nhắc mấy huynh)ở tận chốn nào?
(Chứ đừng nói chi tới Lú)

Mọi cái,các huynh sẽ là "ma đưa quỉ chỉ".Các huynh trưởng cứ thoải mái hướng dẫn.Em mà có ý kiến,ý cò…chết liền!
***
Em tưởng tượng thế này:Vài tuần được các ht ở SJ.huấn nhục thương tình dần em tạm nhừ.Khi có chút lông…chút lá,em sẽ nhờ các huynh yểm trợ mò xuống mạn nam.Nhưng nếu các huynh trưởng không willingly(vì lý do nào đó),em cũng tự ên dẫn xác xuống.Có chết em cũng phải gặp ông cò Bá Hùng,có què em cũng phải giáp mặt Quân báo Trịnh Quan,có sứt tay gãy gọng em cũng quấc với Tá Hùng vài chục chai.(Chọn tay này dễ ăn hơn tay Diệm bốn chữ!).
Ôi thôi,càng tưởng tượng càng nôn:Nào Nguyễn Thành Đông một thời Pleiku phố núi,nào tân lang Diệp Ngọc Trung mũ nâu,nào Lý Khôn Sơn 322 mũ đỏ,nào Đường Chấn Hưng...nám,nào Phan Hồng Diệm móm duyên,nào Vương Quang Lộc hiền như cục đất,nào Néon Thái...dũng..vân vân ..và vân vân.


Rồi dần xuống San Diego để gặp cọp Nguyễn Đức Hạnh,nhà thiết kế tài ba Nguyễn Văn Duật và anh chàng giò dài Nguyễn Cảnh Quy.

Hàng đứng,từ trái : Nguyễn Trung Thuận- Nguyễn Hữu Hạnh- Lý Khôn Sơn- Phạm Trọng Kiến
Ngồi: Lê Văn Quận (322 Seattle)-Phạm Đức Công_Huỳnh Hữu Thọ- Nguyễn Mạnh Cường 
Rồi gặp lại bạn nhậu Nguyễn Thiện Đức ở Philadenphia.


Tội nghiệp bạn già,(một con,hai thằng)cày tối đa bạc tóc,ốm nhom.
Rồi ngược lên phía Bắc gặp lại tay vợt đại diện cho CSQG Đào Danh Đức..

Dạo tháng 3/2010 Đào Danh Đức về Sài Gòn 
Càng tưởng càng nôn !!
Bạn Nguyễn Bá Hùng,
Bạn có hỏi nhỏ tôi:Sao thấy tôi hay đi đây đi đó toàn với trai tơ không vậy?Bộ tôi là bđ thiệt hả?Tôi xin trả lời lớn rằng : Tôi là BĐ thứ thiệt chứ là thứ gì.Đội bê rê nâu thì nhất định phải là BĐ chứ chẳng lẽ là Địa Phương Quân à?
Bạn biết đó.Cái gốc của bọn mình giống nhau.Nghĩa là chúng nó gọi chúng ông là Ngụy quân.Nhưng khi thả về thành, tôi sống trên đầu tụi nó.Tôi chơi tất,tôi nhậu cùng tất.Trốn trại Trản Táo về,một thời gian ngắn tôi mò ra Gia Long kiếm sống. Rồi tôi lấy vợ sinh con tĩnh bơ mà trong bóp chỉ có cái cùi chứng minh nhân dân của ông anh cột chèo vượt biên để lại.Cho mãi đến năm 1984,nghĩa là lúc con gái lớn tôi bây giờ đã được bốn tuổi,tụi nó tó được tôi.Nó nhốt tôi ở trại giam Đại Lợi 6 tháng.Trại giam này nằm trên đường Thoại Ngọc Hầu(bây giờ kêu là Phạm Văn Hai).Sau bao nhiêu lần kêu lên gọi xuồng hỏi cung.Tụi nó định gởi tôi trở lại trại Trản Táo; nhưng gởi về đâu khi trại đã… giải tán.Mà tôi thì thuộc cấp tép,không đáng được đi Bắc hoặc vào trại ngon lành,ở lâu dài chung với các huynh có công“chống phá cách mạng”.Thế là sau 6 tháng trong Đại Lợi,tôi từ "đáp phi đạo"(nghĩa là ngủ trên lối đi trong phòng giam 4 x 4 mét,gần cầu tiêu")rồi đoạt chức đại bàng từ tay một đại bàng khét tiếng khấu bó bạn tù. Rốt cuộc,tụi nó cũng phải cho tôi về với cái "lệnh tha" đối với bị can Nguyễn Trung Thuận:Can tội "trốn trại học tập cải tạo.Xét hành vi phạm pháp không cần thiết truy tố trước pháp luật".
Khỏe re như bò kéo xe!
Nghĩ lại cũng vui.Khi còn ở gần ga Trản Táo,ngày này qua tháng nọ,thấy anh em lần lượt được tha về;riêng tôi và chừng hăm mấy mạng nữa;về đâu không thấy,chỉ thấy lại chuyển trại về…nơi khác.
Tôi không còn nhớ chỗ đó là chỗ nào.Tôi tả thế này:


Xuống xe lửa ở ga Gia Ray,nhìn về hướng đông là đồi phượng vĩ (sau này giam đám cảnh sát các cậu,kêu bằng Z30A gì đó).Tụi nó dẫn chúng tôi đi bộ,ôm trái trại các cậu thẳng sâu vô chừng chục cây,tận mé con sông lớn.Tôi chẳng thấy láng trại gì cả.Nghĩ bụng,lại y như lúc ở cầu Bổ Túc,Kà Tum:Ngày ngày vô rừng đốn cây dựng láng.Mùa nắng lội cả chục cây kiếm tranh...Cứ kiểu đó,chắc bỏ thây nơi xứ này.Nghĩ nát óc,tôi đi đến một quyết định:Trốn.
Ngay đêm thứ hai khi tới giờ đi ngủ,tôi lấy đồ đạt chất lên chiếc võng,rồi trùm cái mền lên trên,tôi vọt thẳng vào rừng.Tờ mờ sáng,tôi mò ra đường xe bò kéo gỗ.Lội ngược về hướng ga Gia Ray.Rồi tôi nhảy tàu chợ về Sài Gòn.Lúc trên xe lửa, mấy cô,mấy bà "bạn hàng buôn đủ thứ" vây chung quanh tôi để tụi công an đường sắt không thấy.Tàu chuẩn bị vô ga Sài Gòn,tới đường Võ Tánh,tôi nhảy xuống,chuồn về nhà con đào trốn tạm.Mấy ngày sau,tôi về nhà con em gái ở tạm.Từ từ quen hơi,tôi sống tĩnh bơ;gia đình chẳng nghi ngờ,hỏi han gì cả.Vượt biên vài chuyến không thành.Rồi tôi ra Gia Long kiếm cơm.Tôi đâu biết,hăm mấy mạng cuối cùng khoảng bốn tháng sau cũng được tha về ráo trọi.
Nghĩa là nếu đừng trốn,chừng tháng tư 1978 tôi cũng được thả về.Có"học tập cải tạo nghiêm chỉnh" cũng chẳng đủ 3 năm diện HO.Trong chúng ta,ai mà biết được đời mình ra sao vào những năm ấy?

"Tung cánh chim tìm về tổ ấm.
Nơi chốn xưa giờ này đằm thắm..."

Chúng mày dồn chúng ông vào tù.Thì cứ bảo là tù. Bày đặt xài xảo ngôn "Học tập cải tạo". Có cải được chút gì không mà đòi tạo. Tôi ca bài"Ngày về"của chú Hoàng Giác là phải đạo.

***
Năm 1984,tôi lại mò ra Gia Long kiếm sống.Nghề của tôi là mua bán xe cũ và làm giấy tờ xe.Tôi bắt áp phe với Phòng thuế trước bạ 130 Hàm Nghi và công an đăng ký giấy tờ xe từ dạo ấy.Rồi đám buôn bán xe gắn máy nhà nước ngu dốt thấy tôi có lý,nó mời tôi vào làm công nhân viên.Tôi chơi với đám Trước bạ,Công an,Hải Quan như bạn bè anh em (bốn bên đều có vàng khoẻn nhét túi).Rồi tôi được lên chức cửa hàng trưởng.(Tôi gặp lại Nguyễn Bá Vinh vào lúc này).Mãi đến năm 1995, tôi chán,nghỉ không làm ở đây nữa.Ở nhà vài tháng,một anh bạn thân trước đây là trưởng phòng Trước Bạ thành phố,đang làm giám đốc cho một hãng Taxi,kêu tôi đi làm với ảnh.Thế là tôi trở thành Phó giám đốc cho nơi này.
Cũng khoảng thời gian 1996 tới 69 làm cho hãng taxi,có một số em trai mới tốt nghiệp đại học Kế toán-Tài Chánh về cơ quan tôi tập sự,tôi thấy thương tụi nó,giữ lại vài em cho làm nhân viên phòng kế toán.Một vài năm sau. đủ lông đủ cánh, chúng nó tung bay tứ hướng bốn phương trời mây...Rồi bốn năm năm nay,chúng trưởng thành,đứa là giám đốc,đứa là phó tổng.Tụi nó thương ông anh hồi đó đã thương chúng nó khi chúng nó còn sáu khổ.Nay nó khá,nó lo cho ông anh tất tần tật.Tuần nhậu bảy bữa,tháng nghỉ vài ngày.Tennis thì không phải đóng tiền sân mà còn được bầu làm hội trưởng.Nha Trang,Đà Nẳng,Pleiku, Huế Quảng Trị Quảng Bình, Hà Nội Hà Giang Lủng Cú...toàn bằng Air Vietnam.Đi xe lửa ra Phan thiết rồi đáp tàu sắt ra tận đảo Phú Quý và vừa rồi là mũi Cà Mau,cực nam nước Việt.
Đám trai tơ mà Hùng thấy qua hình,Đào Danh Đức gặp trong sân tennis là đám đó.Trai trẻ thích lão huynh là thế.Lão huynh thích trai tráng biết điều là thế.Bđ thứ thiệt là thế;chứ bđ nỗi gì,Bá Hùng !
(Hổng tin,anh nào có hàng ngon dư xài; giao em,bđ hay không,biết liền.)
***
Các huynh,
Lâu lâu cũng dài dòng cho các huynh đọc mỏi mắt chơi.Kẻo có huynh lại nói:Sao lâu không thấy ht.Thuận biệt động lên tiếng.Vô tuyến vẫn thường xuyên mở.Có điều,nghe nhiều hơn nói;nói nhiều sợ nói nhảm.
Mong thời gian cứ tốt đẹp trôi để một ngày gặp gỡ các bạn xưa.Cái phong phú của tuổi đời là thế.Hạnh phúc ở đâu mà chẳng có;miễn ta "Tri, Tiện; hà thời",phải không các huynh ?
Và mong các đàng anh nhẹ tay cho em út nhờ !
Thuận biệt động (Tức Thuận bđ)

Wednesday, February 1, 2012

Làm Sao Mà Quên Được!

Nhớ khi xưa,
Năm 70,tôi bước chân vô Vạn Hạnh. Hồi đó,nếu không nhờ 3 Đạo giáo:Phật,Thiên Chúa và Hòa Hảo mở ra các đại học Vạn Hạnh,Minh Đức và Hòa Hảo;một lũ khá đông chúng tôi đâu kéo dài được thêm hai năm đại học. Nhớ khoảng Tháng Sáu năm 1970,tôi và thằng bạn Quảng Trọng Dũng vừa xong lớp Đệ nhất Chu Văn An. Thi đậu xong Tú tài II và con đang lớ quớ không biết vào đâu để trốn lính.Mà lớ quớ là phải!Trường trung học "Chết Vì Ăn"của chúng tôi cũng có đủ ba ban như mọi trung học khác.Riêng ban C mà tôi theo học chỉ có mỗi một lớp.Mà đậu Tú tài II ban C thì biết thi vào phân khoa nào giờ trời? Nói năng,triết trót và tán gái thì còn tàm tạm.Toán tiết,vạn vật...thì có nước...điếc.Thế là hai thằng mò xuống Long Xuyên bằng chiếc Lambretta Silver "cơ hữu".Phía bên này chợ,đi trên đường Trần Hưng Đạo,qua cái cầu mống mống cao cao rồi rẽ phải là đường Nguyễn Thái Học.Dạo đó các tỉnh Miền Tây vừa trải qua cơn lụt kha khá,nhà cửa trong thành phố còn dấu vết của mực nước lũ vừa rút.Hai thằng cuối cùng cũng tìm thuê được một căn villa tuy cũ mà coi còn rất bề thế.Đặt cọc trước 5 ngàn,rồi mò ra phố tìm gái để biết mùi đĩ miệt dưới.Chắc như bắp là tệ lắm cũng còn bốn năm làm sinh viên của ông viện trưởng Lê Phước Sang. May sao,lúc về lại Sài Gòn,lại có thêm hai trường Minh Đức và Vạn Hạnh. Viện đại học Vạn Hạnh thì đã có trước đó chừng hai năm.Năm 70 mới mở thêm Phân khoa giáo dục.Thế là bỏ cọc,nhào vô Vạn Hạnh.Chẳng phải ôm mộng ra làm thầy giáo gì ráo. Đơn giản vì dầu sao học ở Sài Gòn cũng có lý hơn phải xuống dưới. Tụi tôi lập "Bande de Lambrettite" gồm sáu thằng học ít chơi nhiều từ dạo đó. Đặng Trần Thái dân trường Tây ra, nhà có vẻ khá, gia đình ở cư xá Tự Do (nhà góc đường Trương Minh Giảng nối dài và Thoại Ngọc Hầu.)Quảng Trọng Dũng Jimmi Hendrix nhà ở đường Huỳnh Quang Tiên Quận Nhì,cha mẹ là công chức Viện Pasteur. Nguyễn Văn Sang... đĩ.Phú môi chì,con trai độc nhứt của một bà mẹ góa bán hàng vải ở chợ Phú Nhuận.Phạm Lê Vỹ tay cáng giá và tôi,một thằng dân Quảng Ngãi nhà quê thứ thiệt.Sáu thằng đều đi Lambretta,học thì ít mà cà phê Nắng Mới trước trường thì thường xuyên thay phiên đóng chốt. Ôi! Kể sao cho hết,biết bao kỷ niệm của thuở sinh viên"huy hoàng" ngày ấy ! Thằng Dũng Jimmi đi Biệt động banh xác ngoài Thường Đức,hòm kẽm gom về chẳng đủ chân tay.Tôi,may trời nguyên vẹn tính khí ngang tàng vui chơi.Thằng Thái,thằng Sang,thằng Phú biệt tăm nơi mô chẳng biết.Thằng Vỹ vào Thủy Quân Lục Chiến,chạy rớt dép bãi biển Cửa Tùng.Cuộc đời xua đẩy,trôi tuốt qua mũi Florida.Giờ mới trên sáu mươi là cùng mà mặt mũi lờ khờ,già ngắt cú đế.Thằng Nguyễn Thiện Đức tìm tới thăm,hỏi còn nhớ thằng Thuận nẫu Biệt động hông,lơ mơ lắc đầu..."Hổng nhớ !" Nói chung,thằng nào nhậu hết nổi rất mau xuống phong độ ! Lạy trời, cho con còn quất được đều đều.Nhờ vậy mà nhìn hình là "nó chứ ai!"Tinh gì mà tinh;chẳng qua nhờ thường xuyên bồi bổ trí nhớ bằng...rượu bia!
 Thuận 322.

Đầu Năm Lai Rai

Vỹ,Hùng,Liệu,Tươi,Vân

47 Năm Hội Ngộ 01-09-2019

45 Năm Hội Ngộ 03-09-2017

43 Năm Hội Ngộ 05-09-2015

41 Năm Hội Ngộ 06-07-2013

38 Năm Hội Ngộ 04-07-2010