HÀNH TRÌNH ĐI TÌM ĐỒNG ĐỘI
Năm 2004 , con trai út của tôi bắt đầu chuyển cấp học . Giữa trường chuyên của tỉnh , và trường chuyên của đại học quốc gia , cháu quyết định học ở Sài Gòn . Ở đấy , môi trường học tập tốt hơn , lại có điều kiện trao dồi ngoại ngữ . Học kỳ một trôi qua , tôi cảm thấy an tâm . Cháu học tập tốt và không có biểu hiện sa sút tinh thần . Tháng 1-2005 , nhà trường tổ chức họp mặt phụ huynh đầu học kỳ 2 . Lần họp mặt đó , tôi gặp lại anh Hường , người bạn cùng chiến đấu khi ở đơn vị . Con trai út của anh và con trai út của tôi cùng học chung lớp , lớp chuyên toán
Anh Hường lớn hơn tôi 3 tuổi . Mùa hè đỏ lửa , anh và tôi cùng bị động viên vào quân đội . Khi ấy anh đã tốt nghiệp cử nhân ở đại học Vạn hạnh , tôi vừa xong năm thứ hai . Vì lệnh hoãn dịch hạ thêm 1 tuổi , tôi và anh ấy không đủ điều kiện học tập tiếp nên phải xếp bút nghiên lên đường cầm súng . Do có 2 chứng chỉ quân sự học đường nên anh phải ra Đồng Đế học khoá 4.72 , tôi vào học khóa372 TĐ . Đầu tháng 4-73, tôi ra đơn vị , được bổ sung về đđ4 , tđ 473 , tiểu khu Vĩnh Bình . Lúc đó ở chiến trường này , cấp Đại Đội rất thiếu sĩ quan , chỉ có Trung uý hoặc Thiếu uý làm đđ trưởng , đđ phó . Các trung đội thường do các hạ sĩ quan thâm niên nắm giữ . Tôi được phân công về phụ trách trung đội 2 . Tháng 6-73 anh Hường mãn khoá và được bổ sung về đđ của tôi . Nhờ bị hơi lãng tai và cận thị , nên anh được ưu ái , ở ban chỉ huy đđ , ít đi hành quân . Tháng 8-73 , tđ trưởng mới về thay thế tđ trưởng củ đã hy sinh . Tháng 12-73 , ông ta thấy hai anh em tôi có trình độ học vấn nên rút cả 2 về BCH / TĐ . Tôi được phân công làm SQ phụ trách truyền tin . Còn anh Hường chưa biết cho giữ chức vụ gì . Có lệnh của T. Khu đề nghị TĐ cử một sĩ quan đi học khóa không trợ mấy tuần ở Nha Trang , anh được đề cử , rồi về làm SQ không trợ , chức vụ ngồi chơi xơi nước , rảnh rổi đánh cờ tướng với TĐ trưởng . Tháng 5-74 , tôi về Vũng Tàu học khoá truyền tin . Anh bị bắn tỉa , đạn trúng ngón tay cái , bị rút gân , nên ra hội đồng rồi giải ngủ . Xong khóa học ỡ Vũng Tàu , tôi được chuyển nghành về HCTC , lại tiếp tục đi học ngành . Tháng 1-1975 tôi đến đại học Vạn Hạnh đăng ký học tiếp năm thứ 3 và gặp anh cũng đang đến trường để thăm bạn bè . Tháng 1-2005 tôi gặp lại anh đúng 30 năm sau . Anh không thay đổi nhiều , mái tóc chỉ hơi điểm muối tiêu
Anh Chi , cùng học chung với anh Hường và cũng đã tốt nghiệp đại học . Vì không đủ điều kiện học tiếp cao học , anh bị động viên vào khoá 1.72 TĐ . Tháng 10-72 , anh ra đơn vị , bổ sung vào đđ 2 . Lúc đó sắp có lệnh ngưng bắn , nên các TĐ phải cày tối đa . Khi mới về đơn vị , đi hành quân chung , tôi gặp anh tóc tai rủ rượi , bộ trây-di bạc màu , lai quân vàng úa vì đất phèn . Nhưng vẫn nhận ra ở cái bảng tên nền đỏ chữ đen của TĐ 1 SVSQ /TĐ , biết cùng học chung Vạn Hạnh , anh em càng thương mến nhau . Tháng 8-73 , sau trận đánh Tập Ngãi , anh bị thương nhẹ . Sau khi dưỡng thương về , trình diện T.khu , tiểu khu trưởng thấy anh có trình độ , có bằng cấp nên rút về làm SQ Tuỳ Viên . Tháng 10-74, anh cũng được rút về binh chủng cục sở một lượt với tôi , nhưng nhờ có bằng cấp cao hơn nên về P5 /BTT. Mưu . Sau 75 , anh được gia đình bảo lãnh định cư ở Canada . Hai anh vẫn liên lạc nhau qua email . Giữa năm 2010, trước khi về Việt Nam thăm gia đình , anh có trao đổi email với anh Hường là sẽ tổ chức chuyến du lịch Miền Tây . Anh Hường nhớ lại tôi đã có lần nói với anh là đã nhiều lần tôi đi về Miền Tây , nên bảo với anh là tôi sẽ cùng đi va là người hướng dẫn . 8h30 sáng ngày 1-8-2010 tại bến xe Miền Tây , tôi gặp lại anh Chi lần đầu sau 37 năm tính từ ngày 28-7-73 , ngày tiểu đoàn bị đánh , hai anh em không liên lạc với nhau . Anh em ôm chầm nhau . Vẫn giọng nói đó , dang cao ráo nhưng nét mặt hơi già vì thời gian .
Sau mấy ngày vui vẻ ở Cần Thơ , Cầu Kè , Tiểu Cần , sáng ngày thứ 3 của chuyến đi, tại thành phố Trà Vinh , sau một đêm lặn lội tìm bạn bè , anh Chi mời số anh em
tìm được đến ăn sáng, uống càfê trước khi cả 3 về lại Sài Gòn . Trong 1 năm làm việc ở tiểu khu , nhờ có mối quan hệ rộng rải nên anh tìm lại được nhiều bạn hữu . Anh Cầm có cử nhân luật nên được rút về ngành HCTC , học khoá 47, rồi về phục vụ ở sớ 9 không quân . Sau 75 vẫn còn ở Trà Vinh . Anh Nhơn , cựu giáo chức thâm niên cũng ở Trà Vinh . Tôi hỏi thăm về đại uý Lợi , Tiểu đoàn trưởng của tôi
- Ông Lợi đi HO lâu rồi
- Như vậy ổng còn sống . Mừng quá, anh cố gắng xin số phone để tôi liên lạc
Mấy hôm sau , anh Cầm điện thoại , cho tôi số phone của thẩm quyền , do em vợ ông ta cho . Tối hôm sau tôi gọi qua số máy đó , nghe giọng nói của thẩm quyền , tôi mừng muốn khóc . Như vậy anh em mình còn có cơ hội gặp nhau
21h ngày 23-2-2011 , từ Trà Vinh , anh Nhơn điện thoại cho tôi
- Luận ơi ! anh Lợi vừa xuống sân bay chiều nay
- Ủa ! sao anh ấy không điện thoại báo cho tôi biết trước . Lúc trước tôi đã dặn rồi mà
- Ông ấy về đột xuất
- Anh cố gắng xin số phone của anh ấy ở Việt Nam để tôi có cái hẹn rồi mới xuống được
- Ừ
Tôi điện thoại báo cho anh Hường biết , nhất định hai anh em sẽ xuống Trà Vinh gặp thẩm quyền .
Một ngày trôi qua , không có điện thoại của anh Nhơn , lòng tôi rối bời
- Từ Trà Vinh xuống Đức Mỹ hơi xa , để anh hỏi anh Tài , em vợ ổng xem sao
Lại một ngày , hai ngày nữa trôi qua
- Có tin tức gì chưa anh Nhơn
- Anh Tài vừa về Mỹ hôm qua . Để một hai ngày nữa anh lấy con trâu già lên Đức Mỹ gặp ổng xem sao ?
- Anh cố gắng giúp dùm em
Hai ngày sau , 10h sáng , điện thoại của tôi reo , hiện ra số máy của anh Nhơn .
- Anh Nhơn hả , em Luận đây
- Không , anh Lợi đây nè
- Anh Lợi hả , sao hôm rày anh không điện cho em
- Anh về đột xuất , về xức dầu cho bà già anh , 96 tuổi rồi . Bả tỉnh lại rồi
Vẫn giọng hóm hỉnh ngày xưa
- Chừng nào em xuống anh được ?
- Thứ ba anh mắc đi Tắc Sậy Cà Mau cùng gia đình . Chủ nhật , mùng 2 ta , tụi em xuống đây sẵn dự đám cưới của đứa cháu họ . Anh cho số phone của thằng cháu vợ để hai đứa liên lạc với anh . Anh Nhơn đang ngồi nhậu với anh đây .
Anh Nhơn rất nhiệt tình . Từ Trà Vinh anh chạy xe lên Đức Mỹ , làm cầu nối giữa tôi và thẩm quyền . Cảm ơn anh Nhơn nhiều lắm . Tôi và anh Hường đồng ý , 8h sáng ngày chủ nhật 6-3-2011 sẽ đi Trà Vinh vấn an đại bàng
7h sáng ngày 6-3-2011
- Luận đi chưa ?
- Tôi đang trên xe buýt xuống bến xe Miền Tây
- Vậy ai tới trước thì mua vé xe nhé
8h sáng
- Anh tới rồi , mua vé xe rồi . Họ nói 20 phút nữa xe sẽ khởi hành
- Tôi đã đến Chợ Lớn rồi . Anh nói nhà xe chờ chút .
Vì tuyến xe Trà Vinh hơi ít khách , các hãng xe lớn như Mai Linh , Phương Trang ... hoạt động không hiệu quả nên đã bỏ tuyến . Chỉ có xe tư nhân còn hoạt động . Họ không chạy theo đường cao tốc , mà theo hướng quốc lộ 4 cũ để rước thêm khách dọc đường . 11h PM , xe đến trạm dừng nghỉ gần Cái Bè để khách thư giãn . Chuông điện thoại lại reo lên
- Hai em tới đâu rồi ?
- Tụi em mới đến Cái Bè . Khoảng hơn tiếng nữa sẽ đến chổ anh
- Tụi anh đã nhập tiệc rồi , cố gắng đến sớm . Nhớ nói nhà xe cho xuống trước nhà thờ Mai -Phốp nhé !
- Anh yên chí , địa bàn này là của em mà
Anh Lợi là người có đạo , quê hương anh là xã Trung Hiếu , Vũng Liêm
Gần 13h , xe dừng trước cây xăng , đối diện giáo xứ
- Quý ơi ! hai bác đang đứng trước cây xăng đây
- Dạ , cháu sẽ đến , dượng hai trông hai bác lắm
Quý là cháu vợ , gọi vợ anh Lợi là cô hai . Hai anh em bước lên ngạch cửa . Đây là nhà của anh em chú bác với anh Lợi , một dạng trung nông nên nhà cao , cửa rộng, vách tường, mái ngói , có sân phơi rộng , tráng xi măng để phơi lúa . Đại bàng đang nằm trên võng lim dim , vì trong bàn tiệc được ưu ái , chiếu cố nhiều quá
- Anh Lợi , tụi em mới xuống tới đây .
- Hường , Luận hả ?
Ba anh em ôm chầm nhau . Tâm trạng lúc này tôi không biết diễn tả thế nào cho đúng nghĩa . 37 năm sau , tính từ tháng 5-74 đến tháng 3-2011, thẩm quyền và hai thuộc cấp mới gặp lại nhau , ôm nhau trong vòng tay trìu mến . Gia đình người anh họ nhìn cảnh ấy cũng hơi ngỡ ngàng . Hai đứa em từ Sài Gòn lặn lội xuống đây để tìm gặp cấp trên , em họ của mình , 37 năm sau
- Hai em cất túi xách rồi đi rửa mặt , nghỉ ngơi . Anh chị sẽ dọn cơm cho hai em ăn
Tôi cảm thấy quá no , cái no tình nghĩa . Thịt cá ê hề , lại có một đĩa tôm càng xanh nướng
- Thôi , anh em mình cụng ly , uống mừng ngày gặp mặt . sáng giờ anh đụng độ đế , giờ còn chưa muốn tỉnh
Anh hơi ốm hơn ngày xưa , tóc đã bạc trắng , mắt phải bị hư , nhưng sức khoẻ vẫn còn tốt . Anh kể về cuộc đời binh nghiệp của mình
- Anh sinh 1941 , tốt nghiệp khoá16 TĐ. Ra trường về Vĩnh Bình , là quê hương . Cũng đi từ trung đội trưởng , đại đội trưởng , chổ nào khó khăn là bị đẩy vào . Chi khu phó Trà cú 2 tháng , rồi chi khu phó Cầu kè . TĐ 473 bị đánh tan tác , TĐ trưởng chết thì được đưa về để vực dậy đơn vị . Vừa ra Long Thành học khoá bộ binh cao cấp thì tuần lễ sau đồn Bến Cát bị nội tuyến , trung uý Ấm , TĐ phó chạy thoát , rồi về T. Khu Long Xuyên . Ba tháng học xong khoá bộ binh , về nắm tiểu đoàn quân số hỗn tạp , đánh đấm từ Cầu kè - Trà Ôn , đến Thầy Phó - Hựu Thành . 1-5 nghe nói ở Chợ Mới chưa tan hàng định lên đó , đến Bến Có , bị chốt chặn , một thằng hạ sĩ quan ở tiểu khu làm việc hai mặt , nhìn mặt nên bắt về tỉnh điều tra , bị đẩy qua Cần Thơ , ra Bắc , ở Hoàng Liên Sơn , Vĩnh Phú hết 8 năm . Lên thiếu tá được một tháng thì tan hàng . Cuối năm 82 về đến ga Sài Gòn , lơ thơ , thất thểu, được cô chủ quán phở cho ăn một tô phở no cành . Anh chồng ra nhìn mặt lại là một tay trung uý ở tiểu khu ,cho chút ít tiền xe về nhà . Về đến nhà vợ con té xỉu vì tưởng đã bỏ mạng ngoài Bác . 1992 đi HO , qua đó bị xe tải đụng bỏ chạy tưởng tiêu rồi . Năm đưa nhỏ lần lượt lớn lên nuôi lại . Anh chị đã hưởng tiền trợ cấp người già , nhận giữ thâm mấy đứa trẻ . Mấy tay đại uý ở tiểu khu , giờ ở gần bên (Mỹ) thỉnh thoảng qua nhậu lai rai . Anh chị đem tiền về cất nhà cho đứa cháu ở định vài năm nữa về ở chung hủ hỉ với nó .
Rồi cũng xong một kiếp người , giờ chỉ còn là thời gian
Chiều tối , anh chị đưa hai đứa em về nhà ở Đức Mỹ . Đứa cháu nói ngày mai 7-3 sẽ khởi công cầu Cổ Chiên nới hai bờ sôn Tiền . Sau đó sẽ khởi công cầu Đại Ngãi nối hai bờ sông Hậu , qua Sóc Trăng . Quốc lộ 60 về Trà Vinh , Sóc Trăng được rút ngắn khoảng 60-70km Tối hôm đó , ba anh em ngồi nhậu lai rai , hoài niệm về quá khứ , cuộc sống hiện tại , để suy ngẫm về cuốc đời , duyên số nào anh em còn gặp lại nhau
Trưa hôm sau , anh em lai rai cho hết phần chai Remy Martin còn lại . Rượu tình nghĩa đậm đà và thấm thía quá . 12h30 anh em tạm chia tay . Một cái ôm chặt , một cái bắt tay . Anh hẹn lần sau , về đến sân bay sẽ ở lại Sài Gòn để chung vui với hai em . Quan trọng là sức khoẻ để gặp nhau lần nữa . Hai em qua phà Cổ Chiên , đón xe buýt về bến xe Mỹ Tho . rồi tiếp tục đón xe khách về thành phố . 37 năm cô đọng trong 2 ngày ngắn ngủi . Hy vọng rồi sẽ có ngày gặp lại . Trái đất tròn
Luận