NGÀY ĐẠI HỶ
Còn hai hôm nửa là ngày 21/4/2011.Cách nay 36 năm, ngày ấy là ngày đại hỷ trong đời của tôi.,ngày 21/4/1975. Ngày tôi bắt đầu vào cuộc sống lứa đôi. Có người nói đó là ngày tra còng vào cổ, không biết có đúng hay không ?Sau một năm ở đơn vị chiến đấu và có nộp đơn cứu xét, tháng 10/1974 tôi được rút về ngành Hành chánh tài chánh, bỏ cái huy hiệu 4.16 để thay vào huy hiệu ngành HCTC .Tháng 11/1974, tôi nhập học khóa 48.HCTC ở Huấn khu Thủ đức. Khoảng cách từ nhà đến quân trường khoảng 10 cây số.Việc hôn nhân của tôi, gia đình hai bên đã đồng ý sau một thời gian tìm hiểu.Giữa năm 1974 ,đơn vị đưa tôi đi học khóa truyền tin ở Vũng tàu. Lúc đó, chủ nhật mỗi tuần tôi đều dù về nhà để tìm hiểu nàng kỷ hơn. Tình yêu đôi lứa đã bắt đầu nẩy nở. Là sĩ quan quân đội, tôi phải chờ quyết định của phòng 1 bộ Tổng tham mưu thì mới tiến hành lể cưới được.Khoảng đầu năm 1975, phòng văn thư của quân trường trao giấy cho phép kết hôn cho tôi. Ôi ! không còn gì sung sướng cho bằng. Thời gian học ở quân trường, mỗi chiều tối tôi được phép về nhà, sáng vào lên lớp học. Nhờ vậy,tình yêu ngày càng sâu đậm thêm, bỏ đi ngày tháng gian lao ở chiến trường máu lửa.Gia đình hai bên thỏa thuận đầu tháng 4/ 1975, hôn lễ sẽ được tiến hành, thời gian chuẫn bị cũng phải mất một tháng. Ngày11/3 ta mất Ban-mê-thuột. Gần cuối tháng 3,vùng 1 bị xóa sổ. Sao tình hình diễn biến nhanh quá vậy?Đầu tháng tư,Đà lạt mất, Qui nhơn, Phú yên bỏ ngỏ. Lúc đó xe tải của ba vợ tôi đi giao gạch ngói cho khách hàng ở Phan thiết ,lượt về chở nước mắm về Biên hòa. Ba vợ tôi kiêm luôn tài xế.Xe tải không thể quay về Biên hòa được vì quốc lộ 1 đã bị cắt ở Rừng lá, căn cứ 4. Thôi thì chủ tớ, là ba vợ tôi và mấy người bốc xếp ,đành phải nằm chờ ở Phan thiết.Tin xấu đưa về, ông xui gái bị"kẹt đạn" thì làm sao tổ chức lể cưới được. Hai gia đình đồng ý "hoản binh". Tờ đơn xin nghỉ phép của tôi đã gửi lên chỉ huy trưởng rồi, làm sao rút lại.? Tôi đành ngồi chơi xơi nước, hủ hỉ 3 ngày cùng em. Sau đó, gia đình 2 bên bàn thảo lại, đồng ý chọn lại ngày 21/4/1975, tính theo âm lịch là ngày 10/3, ngày giổ tổ vua Hùng, tổ chức lể cưới cho hai chúng tôi. Lúc đó ba vợ tôi sẽ gửi xe tải cho người quen ở Phan thiết, theo thuyền đánh cá về Long hải, rồi đón xe đò về nhà.
Chiều thứ bảy 19/4, trước khi về nhà, tôi đã nói trước với anh bạn trưởng lớp là sẽ dù ở nhà ngày 21/4, đến sáng thứ ba 22/4, tôi mới vào trường để thi mãn khóa.Cũng may.Lúc đó, các bạn cùng khóa, nhà ở Sài gòn, mỗi sáng lên lớp chúng đều báo tin sôi động, đã có di tản ở Sài gòn,sân bay Tân sơn nhất bắt đầu nhộn nhịp. Mặc, tôi chỉ lo cho đám cưới quan trọng của đời mình.Vì chỉ có 2 ngày chuẩn bị, tôi cũng không thể báo tin mời bạn bè. Lúc đó, bạn bè cũng đã vào quân đội hết rồi, chẳng còn mấy đứa. Hôm rước dâu, tôi mượn chiếc Toyota của Tâm nhủi làm xe hoa, nó kiêm luôn tài xế. Võ hà Mỹ lúc đó đang ở Tân sơn nhất, về làm phù rể cho tôi.Cuối năm 1978, Mỹ vượt biên. Đầu năm 2009, ba anh em chúng tôi lại ngồi quanh bàn càphê ở phố Lê Lợi để ngẩm nghỉ sự đời. Tiệc cưới chỉ đãi một lượt vào buổi trưa, khoảng 10 bàn tiệc. Quan khách chỉ là bà con hai họ,nội ngoại. Cô dâu, chú rể mặc quốc phục áo dài khăn đóng. Lúc đó đã có ảnh màu, do hiệu ảnh Phạm Lung chụp.Bác ba Phạm Lung thân quen với gia đình phía chồng của chị ba tôi.Sau khi quan khách ra về, gia đình bắt đầu hạ trại, dọn dẹp. Hồi đó, thực đơn thường do gia đình nấu, ít đãi ở nhà hàng hoặc những đám tiệc nấu ăn như bây giờ. Chiều tối, gia đình bật tivi lên xem. Long khánh đã thất thủ . Ông Thiệu đang đọc diễn văn, khóc lóc,rồi xin từ chức. Tôi cũng không nghỉ tình hình diễn biến xấu nhanh như vậy. Sáng sớm ngày 22/4, tôi vào quân trường. rồi mỗi chiều tôi lại về với em.Chiều thứ bảy 26/4, như thường lệ, tôi về nhà,. Chiến dịch đánh chiếm Sài gòn bắt đầu. Long thành bị tấn công. Khuya tối 27/4 ,cầu Ghềnh bị đánh, đầu cầu hướng cù lao Hiệp hòa bị chiếm.Trưa ngày 28/4, bạn U,bạn niên thiếu với tôi, con nuôi chú năm Sấm, hành nghề mổ heo, định qua Biên hòa trình diện đơn vị, bị VC xã súng bắn chết giữa cầu. Bạn bè phải bò lên kéo xác về. Lính kiểng cũng chết. Sáng sớm ngày 30/4, cậu tôi từ Long thành về Chợ đồn để xem tình hình gia đình thế nào. Cậu nói với ba tôi, bộ đội CS/BV di chuyển đầy ngoài xa lộ,đang tiến về Sài gòn. Tôi cũng chưa tin. 10 giờ 30 đài phát thanh Sài gòn đưa tin lệnh đầu hàng, Sài gòn bỏ ngỏ. Lịch sử sang trang.Xế chiều ngày 30/4, xe tải của ba vợ tôi về đến nhà, người và xe bình an vô sự. Gia đình mừng rở. Khoảng 10 ngày sau, gia đình cúng heo quay, làm lễ đáp tạ ơn trên giúp tai qua nạn khỏi,có mời bà con, hàng xóm đến dự. Đến tối, bà ngoại vợ bị trúng thực, ói mửa, phải đưa cấp cứu ở bệnh viện,qua ngày sau thì mất. Niềm vui chưa trọn vẹn lại có nổi buồn.
Tôi có 60 ngày đêm bên em. Không biết cuộc đời sẽ rẽ lối nào. Tháng 5/1975, Tâm nhủi cũng bắt chước tôi lên xe hoa, tra còng vào cổ.Đám cưới nó cũng chỉ có tôi và Mỹ đi rước dâu.
Thấm thoát nay đã 36 năm, ba đứa con gái tôi nay đã khôn lớn. Cháu gái đầu lòng đến thăm tôi khi còn ở trong bụng mẹ. Khi tôi vào trại Phú lợi được ba, bốn tháng, em đến tìm tôi, đứng ngoài cổng nhìn vào trại.Tôi xin phép quản giáo dẫn tôi ra gặp em.Nhìn bụng lúp xúp của em, tôi hiểu. Khi tôi ở Trảng lớn, ông bà ngoại, ông bà nội, đưa cháu gặp tôi khi vài tháng tuổi.Tôi ra trại, về với gia đình, cháu đã 13 tháng tuổi. Bây giờ 3 đứa con gái tôi đã có gia đình, mỗi cháu có một đứa con. Tôi đã có 3 cháu ngoại. Thời gian trôi qua nhanh quá.Quá khứ, kỷ niệm vẫn đeo đuổi tôi như hình với bóng. Quá khứ sẽ tan biến đi khi tôi không còn hiện diện trên cỏi đời nầy nửa. Buồn ơi! chào mi. Niềm vui ở lại.
ĐỖ CÔNG LUẬN 324