Xin gửi đến các bạn k.372 bài thơ mới của tôi.4 câu cuối tôi xin diễn đạt ý tưởng của Thái Huỳnh 322.
KÝ ỨC THÁNG TƯ
Tháng tư nào chim gảy cánh bay.
Ta nghe như vũ trụ ngừng quay.
Vó ngựa buông cương ,chân bó gối.
Chiến y xơ xác ,súng rời tay.
Ngàn nhát dao đâm tim rỉ máu.
Người ngoảnh mặt đi bỏ bạn bè.
Năm tháng cùng nhau bên chiến tuyến.
Ta nghe canh cánh một niềm đau.
Ở lại cùng ta ngày tháng cũ.
Ba năm áo lính bạc phai màu.
Bạn bè gặp mặt ôm nhau khóc.
Ngở cuộc đời như giấc chiêm bao.
Bốn bức tường lao chôn kỷ niệm.
Nghìn trùng xa mẹ đến với ta.
Một vắt cơm khô chan nước mắt.
Cảm ơn người,nghỉa mẹ tình cha.
Nín đi em thôi đừng khóc nửa.
Anh trở về,là anh của em.
Hình vóc thịt da xương máu đỏ.
Mẹ sinh cha dưỡng vẫn tinh nguên.
Áo tím quay lưng về phố chợ.
Bụi đường níu hộ áo dùm ta.
Giữa chốn thâm sơn anh vẫn nhớ.
Bè bạn chia nhau chút muối,cà.
Ngày tháng thoi đưa con đã lớn.
Lớn khôn viết tiếp sử da vàng.
Vươn vai bốn bể trời cao rộng.
Tang bồng hồ thỉ thỏa dọc ngang.
Ta vẫn đi tìm trong ký ức.
Dẩu quanh cuộc sống có xô bồ.
Người khóc,bao năm ta vẫn khóc.
Nghe hồn sông núi gọi tên nhau.
Tháng tư về,tháng tư về nửa.
Đời một lần,một tháng tư buồn.
Ta gác kiếm bên trời lận đận.
Suốt cuộc đời nổi nhớ đau thương.
Biên Hòa,ngày 14-04-2011.
ĐỖ-CÔNG-LUẬN 324.