Cười





*Sức mạnh đồng tiền.


       Có cô gái nọ ghé tai mẹ thì thầm:
       -Mẹ ơi con có bầu.
       Bà mẹ mặt tái xanh, quay qua chồng gào lên:
       -Trời ơi là trời, ông chiều chuộng nó cho lắm vào, giờ thì cả nhà đeo mặt mo.
       Ông chồng điềm tĩnh:
       -Bà cứ ồn, để từ từ giải quyết, chuyện đâu còn có đó.
       Cô gái thấy bố mẹ cãi nhau, cô móc phone ra gọi một thôi một hồi.
       Năm phút sau, một chiếc Ferrari dừng ngay trước cửa, một ông tóc đã hoa râm ăn mặc đúng mốt sang trọng bước vào:
       -Kính chào ông bà. Con gái ông bà vừa báo cho tôi biết là cô có bầu. Xin hai người cứ yên tâm. Nếu cô sinh ra một đứa con gái tôi sẽ cho cô căn nhà vài triệu và 10 ngàn đô mỗi tháng, còn nếu con trai thì tôi sẽ cho gấp đôi.
       Ông bố mắt sáng rỡ:
       -Thế nếu nó sanh đôi thì sao?
       -Tôi sẽ cho gấp rưỡi. Nhưng nếu cô hư thai thì sẽ chẳng được đồng nào.
       Bà mẹ nằn nì:
       -Nếu sui đến nước ấy, ông có cho nó cơ hội có thai lần nữa chứ?

 Nó tự nhiên ... rụng đi

Một anh chàng Vịt kìu (Vk) kia sau khi trúng cá độ được 20 ngàn đô về nhà nói dối vợ hãng bắt đi công tác 2 tuần lễ bên thành Hồ rồi xếp áo quần vô 2 vali lên đường. Tới thành Hồ, Vk nầy đi du hí khắp nơi, tìm gà móng đỏ hạng sang chân dài tù ti tú tí cho đả đời.
Hai tuần sau, khi về tới nhà, nhảy vô phòng tắm thì thấy cái của quí của mình xanh lè, "thân hình" dị hợm quái gở đến hết hồn.
Đêm đó Vk nầy lấy cớ sau chuyến bay dài mệt mỏi không "trả bài" vợ. Lo lắng suốt đêm không ngủ được.
Sáng hôm sau khi vô phòng tắm chàng ta thấy của quí của mình càng tệ hơn.
Quên cả ăn sáng, chàng vội đi kiếm 1 bác sĩ Mỹ chuyên về bịnh hoa liễu nhờ chữa bịnh.
Mới coi qua vị bác sĩ nầy đã hỏi ngay :
- Anh mới đi Thái Lan hay VN chơi bời về phải không ?
Ngạc nhiên, anh chàng trả lời và hỏi :
- Dạ đúng, nhưng sao bác sĩ biết tôi đi VN ?
Vị bác sĩ nói :
- À, tôi mới nhận được 1 tin từ Đông Nam Á gởi về cho biết căn bịnh nầy mới xuất hiện bên đó mấy tháng nay, ai bị dính là con chim xanh lè.
Anh chàng vội hỏi :
- Vậy nó có nguy hiểm, chữa mau lành không ?
Vị bác sĩ lắc đầu :
- Bịnh nầy chưa có thuốc trị, chỉ còn cách cắt bỏ chim đi thôi.
Nghe bác sĩ nói, chàng cảm thấy như trời đang xập.
Bỗng nghĩ ra câu ông bà xưa nói "còn nước còn tát", vội chạy tới 1 ông thầy lang người Hoa nhờ chữa trị. Mới thấy của quí anh chàng ông lang Tàu nói :
- Hầy, cái nị li chơi pời pên Lông Lam Á, dính cái pịnh lày đây ! Mà pác sĩ tây dương chê, đòi cắt pỏ dồi mới tới ngộ, phải hông ? Làm gì mà phải lặt pỏ li chớ !
Nghe thấy ông thầy nầy nói, như bắt được vàng mắt anh chàng sáng lên hỏi :
- Dạ thưa thầy, vậy lả thầy có thuốc chữa, hổng phài cắt nó đi ?
Ông thầy tàu cười rồi đáp :
- Hầy, hổng cần thuốc, hổng cần cắt chi hết, về nhà chờ 1 tuần là nó tự nhiên ... rụng đi, hổng đau đớn gì hết ...  

      *Cộng thêm!
       
       Sau một cữ nhậu long trời lở đất, sáng hôm sau hai “chiến hữu” gặp nhau:
       - Sao đường từ quán đi vô nhà ông có 5 cột điện, mà cái mặt ông tới 6 vết bầm vậy?
       - À, thì 5 cột điện cộng thêm 1 chiếc guốc của vợ tớ nữa là 6 chứ sao!

       *Quan ở VN !
       - Tớ hỏi cậu, trong các quan, có quan thanh liêm, quan tham, quan dốt... đúng không?
       - Đúng thế! 
       - Vậy quan giỏi thì còn gọi là quan gì? 
       -Ờ cái này tớ không biết.
       - Gọi là... quan tài, vì làm quan mà tài giỏi hay bị trù dập, nên chết sớm đấy!
       
       
       *Chơi Khăm


       Ba cô thư ký trò chuyện với nhau về việc mình đã chơi khăm sếp như thế nào, vì ông ta khó khăn với cấp dưới lắm, lại thuộc hạng "Trên đội dưới đạp" nghĩa là nâng bi cấp trên và đì cấp dưới nên nhiều người ghét mà chẳng ai dám tỏ ra ngoài mặt.
       
       Cô thứ nhất nói:
       - Hôm trước tớ dùng băng keo loại rất dính dán hết các ngăn kéo của sếp lại. Thế là khi cần mở ngăn kéo, sếp bực tức quát um cả lên, mà không biết đứa nào chơi.
       Cô thứ hai phụ hoạ:
       - Ừ, có lần thấy trong ngăn kéo của sếp có mấy bao cao su dấu tuốt dưới đáy, tớ liền lấy kim chọc thủng tất cả, xong để lại y nguyên trong ngăn kéo cho sếp. Thế nào sếp đi chơi bậy bạ cũng có ngày bể ống khói.
       Cô thứ ba nghe đến đây mặt tái mét, không nói được gì, ngất xỉu lăn quay ra sàn nhà. Hai cô kia phải kêu Ambulance chở đi nhà thương gấp.
       Bác sĩ khám xong, hớn hở nói:
       - Cô đã có thai. Xin chúc mừng..



       *Kể chuyện tiếu lâm mà vừa kể vừa cười thì không đạt, quan trọng nhứt là mình phải làm cho người nghe bị hụt hẫng, tưởng là kết luận như thế này, mà nó lại ra thế khác mới làm cho người ta cười được. 
       Lại nữa có những người nghe mà không có máu tếu trong người thì cũng làm mình cụt hứng.
       Tôi có ông anh cột chèo không có máu tếu, nhưng nghe chuyện tếu xong liền cười ha hả.
       Ông ấy nói: 
       -Tuy mình không hiểu, nhưng nếu không cười thì lỡ người ta tưởng mình ngu.
       Thì ra xưa rày ổng chỉ toàn cười ké.
       *******
       Nhớ có lần họp mặt trong nhà ăn uống đông vui, có bà kia kể chuyện như sau:
       Hai đứa đang thời kỳ "tìm hiểu" dẫn nhau đi dạo chơi trên đường làng, bỗng anh chàng nói:
       -Em đứng đây đợi anh chút nghen. Anh mắc tè quá.
       Cô nàng chờ chàng đi ra mới bảo:
       -Anh, em cũng mắc tè. Anh canh chừng giùm nghe.
       Nói xong cô ta cũng lại gần gốc cây đa bên vệ đường mà xè một phát.
       Hôm sau, cô ta bị bịnh nặng, nói ba xàm ba láp. Ông bố sợ hãi quá mà không biết làm sao, tính sáng mai chở con ra bịnh viện.
       Đêm đó, ông thấy ông Thần Cây Đa hiện lên mắng vốn:
       -Ông không biết dậy con, để nó đái vô nhà tôi, nên tôi phạt đó. Muốn nó khỏi bịnh thì lo lễ vật đem ra gốc đa mà tạ tội đi.
       Ông bố làm theo, nấu xôi, luộc gà đem ra gốc đa cúng, rồi về nhà mắng con gái:
       -Mày ẩu quá, đái vô nhà ông Thần nên ổng phạt đó.
       Đứa con gái cãi:
       -Bố nói vậy sao được, anh bồ con cũng đái vô gốc cây đó mà có sao đâu.
       Ông bố nghĩ cũng tức nên ra gốc đa phản đối.
       Ông thần hiện lên và bảo:
       -Tôi không phạt thằng kia, vì nó đái xong còn xá xá tôi mấy cái. Còn con gái ông hả, nó vừa đái vừa cười vào mặt tôi.
       Câu chuyện vừa kể xong có một số người cười, nhưng ông anh tôi cười to hơn cả và bảo:
       -Ờ, đái thì đái, sao lại còn cười.
       Cả bọn cười oà ra, vì ai cũng biết anh ta chẳng hiểu câu chuyện, nên có "Lời bàn Mao Tôn Cương" trật rơ như vậy.

      

       *Ông chồng tức tối:


       -Cái gì tui cũng hơn bà. Cao hơn nè, học giỏi hơn, khoẻ mạnh hơn và nhứt là làm nhiều tiền hơn bà, mà tại sao bà cứ ăn hiếp tui vậy???
       -Nè đừng có tưởng mình ngon, có cái tui hơn ông đó.
       -Cái gì? Bà mà có cái gì hơn tui thì từ nay tui kêu bà bằng chị.
       -Thôi khỏi, kêu chị làm chi cho tui già trước tuổi. Cái mà tui hơn ông là vụ tui đái xa hơn ông đó.
       -Trời trời, ngộ quá, đâu bà nói lại tui nghe coi. Thiệt mấy ông già xưa nói đố có sai "Thứ đàn bà đái không qua ngọn cỏ" mà còn bày đặt.
       -Nè đừng có giở sách xưa ra đó, nếu không tin thì tui với ông đái thi.
       -Được, ra cái sidewalk sau vườn mà thi.
       Hai vợ chồng kéo ra sau nhà. Bà ngồi xuống đái xè... một cái xa chừng nửa thước. Ông chồng lắc đầu:
       -Đúng là đàn bà đái không biết vảy. Vậy mà cũng bày đặt. Bà coi đây.
       Ông vừa kéo phẹc ma tuya xuống, lôi thằng nhỏ ra, chưa kịp "hành sự" thì bà la lên:
       -Ý, ý. Hồi nãy tui không thò tay vô thì bi giờ ông cũng không được thò tay vô.
       Kết quả là ông chồng thua thảm, vì không những không ướt nổi ngón chưn cái, mà nó ướt tuốt đằng sau gót chưn luôn.
       Thế mới đểu.

       *Bố bảo con:


       -Con ra xích con chó Bẹc- giê lại.
       -Nhà sắp có khách lạ đến thăm hở bố?
       -Không, mẹ mày đi sửa sắc đẹp sắp về.
       
       
       *Ăn


       Người Nam khi hỏi giá cả thường dùng chữ "Ăn".
       Thí dụ hỏi ông xích lô:
       -Đây đi chợ Bến Thành ông ăn bao nhiêu?
       Hoặc:
       -Làm căn nhà như vầy ông ăn nhiêu?
       Bữa đó có một bà khăn rằn quấn cổ, dẫn 1 đứa bé hai ba tuổi, mặt nhăn nhó, na cái bụng giun chống ngóc như cái trống chầu vô phòng mạch.
       Bác sĩ hỏi bịnh ra sao. Bà mẹ nói:
       -Tùi ui, cả tuần nay nó không đi cầu được bác sĩ ơi. Coi nó khổ sở quá chừng chừng. Bác sĩ coi cho nó uống thuốc gì mà nó ỉa ra được, rồi ông muốn ăn bao nhiêu đó thì ăn.

       *Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy


       Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên.
       
        Ông chồng đang tưới cây sau vườn thì vợ gọi:
       -Ông ơi, vô ăn tô cháo cho nóng. Tôi mới nấu 2 tô cháo bào ngư đây nì.
       -Ờ, bà sắp sẵn ra đi, tui rửa tay rồi vô liền.
       Nhà vắng vì con cái nay đã lớn, như những cánh chim đã bay đi bốn phương trời, chỉ còn 2 con khỉ già ngồi thu lu ở hai bên cái bàn rộng minh mông.
       Bà ngước đôi mắt bồ câu "quá đát" lên nhìn ông:
       -Mỗi lần nhìn ông ăn, tui lại nhớ tới ngày xưa, hồi ông rủ tôi trốn học đi lên dòng Thiên An chơi. Đâu ông đưa tay tôi nắm chút coi.
       Ông chồng trễ cặp kính lão xuống chăm chú nhìn bà vợ, lòng thầm nhủ "Coi con mụ ni đã già rồi, mà còn bày đặt Rồ- men- tíc" nhưng nhìn gương mặt nhăn nheo của vợ, ông thấy tội nghiệp quá nên đưa tay ra.
       Chiếc bàn thì rộng, mà bà vợ thuộc dạng thiếu thước tấc, nên bà đứng lên, vói tay ra nắm lấy bàn tay ông, run run nói:
       -Lấy nhau đã 40 năm ruì, có 4 mặt con mà chừ mỗi lần cầm tay ông là tui như bị điện giựt, ngực tui nó nóng ran lên đây nì.
       Ông khẽ khàng nắm lấy tay bà:
       -Bà noái đúng, ngực bà không nóng ran lên sao được, vì 2 cái núm vú của bà đang nhúng vô tô cháo nóng kia cà !!!

       *Hợp lý và hợp pháp.


       Sau khi thi trượt vì bị điểm F, anh sinh viên Luật Khoa tìm gặp Giáo Sư để chất vấn:
       - Em muốn hỏi thầy một câu. Nếu thầy trả lời chính xác, em sẽ chấp nhận điểm F của mình. Nếu thầy không biết câu trả lời, em muốn thầy cho em điểm A.
       - Câu hỏi là gì?
       - Cái gì hợp pháp nhưng không hợp lý, hợp lý nhưng lại không hợp pháp, và chẳng hợp lý cũng như hợp pháp?
       Suy đi nghĩ lại mà giáo sư vẫn không tìm được câu trả lời, vì thế phải đổi điểm A cho sinh viên như đã thỏa thuận.
       Sau đó, Giáo Sư đưa câu hỏi đó ra trước các sinh viên của mình, tưởng đâu là ai cũng không biết, nào dè cả lớp đều giơ tay xin trả lời.
       Ngạc nhiên quá, giáo sư liền gọi cậu sinh viên dốt nhất lớp lên.
       Không ngập ngừng chút nào cậu ta đáp:
       - Thưa thầy! Thầy đã 63 tuổi rồi và cưới một người phụ nữ 19 tuổi, điều này hợp pháp nhưng không hợp lý. Vợ thầy có một người tình mới 25 tuổi, điều này hợp lý nhưng không hợp pháp. Sự thực là thầy vừa cho bồ của vợ thầy điểm A, mặc dù lẽ ra anh này phải bị đánh trượt vì bị điểm F, như vậy là chẳng hợp pháp cũng chẳng hợp lý gì cả.

       * Phụ Khoa

       Có 1 bà già trầu xuống BV tỉnh để khám bịnh. Mới bang bang vô tới cổng thì anh "Bảo Vệ" gác cổng chặn lại, anh quát:
       -Bà già kia, đi khám bịnh gì vậy?
       Bà già lõ mắt:
       -Bộ mày là BS hay sao mà kêu tao khai bịnh? Vừa vừa phải phải thôi chớ mày! Gác cổng thôi mà cũng lớn lối.
       Thấy bà già sừng sỏ, anh ta xuống giọng:
       -Hổng phải làm khó dễ gì, nhưng mà hỏi để chỉ bà vô đúng chỗ vậy mà.
       -Ờ nói nghe được. Tao đi khám L.
       -Trời ơi là trời, thời buổi này mà bà nói không có văn hoá gì hết trơn. Ta phải kêu là khám phụ khoa. Cứ L... L. nghe phát gớm. Đi theo cái mũi tên có chữ Phụ Khoa kia cà.
       -Ờ, mày nhớ mày nói nghe tới L. là phát gớm nheng. L thì kêu là l., bày đặt ...nói Phụ Khoa.
       Chừng nửa tiếng sau, anh Bảo Vệ thấy bà le te đi ra, mặt có sắc giận. Vừa đi bà vừa chửi:
       -Đú họ nó, hồi còn trốn chui trốn nhủi, tao lo dấu trong hầm, giờ lên mặt hạch sách. Đú họ, tao mà biết vậy, hồi đó tao tròng cái "Phụ khoa" lên đầu nó rồi.
       
       
       * Đèo

       Ở Giữa tỉnh Hà Tĩnh và Quảng Bình có cái đèo tên là Đèo Ngang. Đèo này rất nhiều người biết đến, chẳng phải vì nó đẹp hay nguy hiểm hơn Đèo Hải Vân hay Đèo Cả, Đèo Ngoạn Mục...mà vì bà Huyện Thanh Quan có bài thơ:
       Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà
       Cỏ cây chen đá lá chen hoa
       Lom khom dưới núi tiều vài chú
       Lác đác ven sông chợ mấy nhà *
       Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
       Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
       Dừng chân ngoảnh lại trời non nước
       Một mảnh tình riêng ta với ta.
       
       * Rợ mấy nhà.


       Có lẽ 2 tỉnh này nghèo nhất miền Trung vì ruộng đồng không nhiều, đất đai khô cằn mà mùa mưa thì bão; mùa nắng thì gió Lào thổi về khô khốc, ruộng đồng nứt nẻ.
       Sau này người ta mới biết nghèo là vì có cái Đèo Ngang.
       Sở dĩ như vậy vì khi nói lái thì Đèo Ngang thành ra Đang Nghèo, muốn khá lên khó lắm.
       Các cấp lãnh đạo 2 tỉnh họp liền tù tì cả mấy tháng mới "nhất trí" đổi tên đèo thành Đèo Nghếch, nói lái là Đếch Nghèo.
       Có lý quá. Phen này nhân dân 2 tỉnh sẽ giàu nhất nước, vì họ đã hạ quyết tâm đếch nghèo nữa.
       Ấy vậy mà mưu sự tại nhân mà thành sự tại thiên.
       Dân cứ nghèo hoài.
       Điều tra tới lui thì ra chẳng phải có cái "thế lực thù địch" nào làm hại dân ta cả, mà vì sanh đẻ quá nhiều, trung bình mỗi gia đình là 6 đứa con, hầu như nhà nào cũng chạy gạo từng bữa, nhất là ở miền quê.
       Ông trưởng ban Sinh Đẻ Có Kế Hoạch nghiêm trang đề nghị lên trung ương, xin đổi Đèo Nghếch thành ra là Đèo Đứng.
       Ha ha... vì Đèo Đứng nói lái là Đừng..... Hi hi

       *Ngố


       Tôi có người bạn học từ nhỏ cho tới lớp lớn. Ông ấy tên Phan Cẩm Bào.
       Anh em trong nhà hay bạn bè cùng trang lứa hầu hết đã đi ra nước ngoài, nhưng số ông không có sao thiên di nên vẫn còn ở lại quê hương. Tuy nhiên số ông cũng sung sướng hơn nhiều người là đã rời Kinh 5 lên sinh sống ở Thủ Đức.
       Nhớ năm 1993 hay 95 gì đó tôi về VN có ghé nhà mới của ông. 
       Ông có làm nghề ráp ăng ten cho người ra. Bữa đó ông rủ tôi đi theo làm thợ vịn.
       Ông chạy xe Honda, còn tôi ngồi sau vác cái thang bằng tre dài hơn 10 thước. Đường ở đó chưa có sầm uất như bây gìò, nhà cửa thưa thớt và mỗi nhà cách xa nhau, lùm tre, hàng dừa, đàn gà, mùi cứt heo còn lảng vảng trong không khí. 
       Tôi kêu ông chạy chậm chớ không thôi cái thang gạt vào người ta, hoặc nó va vào hàng rào thì có thể tôi bị giựt té bổ chửng xuống đường.
       Tới nhà khách hàng, ông chủ nói cứ trèo lên mái mà ráp cần ăng ten, chiều ổng đi làm về sẽ ghé ngang nhà mà trả tiền. Nói xong ổng rồ máy dông thẳng.
       Hai đứa bắc thang lên tuốt trên mái của lầu hai. Lúc xong xuôi tôi tính xuống trước, lật bật thế quái nào mà cái thang đổ rầm xuống đất.
       Bỏ bà rồi. 
       Hai đứa không biết làm sao mà xuống, mà hồi đó đâu có phone di động như giờ.
       Nắng càng lúc càng nóng, mặt trời như đổ lửa nên khát khô cổ họng. Đã thế cây dừa sai kĩu kịt lại cách xa nóc nhà cả 10 thước như trêu ngươi. Hai đứa bắc loa tay chĩa ra phía đường mà gọi cũng không thấy ai trả lời, chắc vì xa quá chăng.
       Cuối cùng ông Bào xung phong nhảy trước, vì ngang hông nhà có cái chuồng heo và hầm phân thì sền sệt như đống bùn. Dơ cũng phải nhảy, chứ đứng trên mái tôn nóng như chảo lửa này đến chiều chắc chết thiêu.
       Tôi nghe phọp một tiếng. Thấy êm êm, một lát tôi hỏi vọng xuống:
       -An toàn hả ông Bào? Hầm phân có sâu không?
       Có tiếng xối nước ào ào ở cái lu, rồi ổng đáp:
       -Nhảy xuống đi, ngập có tới mắt cá hà.
       Tôi nhắm mắt, co giò nhảy xuống. 
       Phập một cái.
       Mẹ họ, hầm phân sâu quá mạng, ngập đến tận mũi, thúi muốn chết.
       Tôi ngoi vội lên bờ rồi chửi:
       -Mẹ, sao mày biểu ngập có đến mắt cá?
       -À, tại vì lúc nãy tao nhảy đầu xuống trước.
       Lúc về nhà, tuy đã xối nước trước rồi, mà mùi hương hoa từ hai đứa vẫn còn toả ra ngào ngạt nên nhào gấp vô phòng tắm thoa xà bông lia lịa.
       Cô Nhài (vợ Bào) sau khi nghe kể lể khúc nhôi mới nói:
       -Sao ông không kêu ông Bào dựng cái thang lên cho ông trèo xuống, mà lại nhảy theo ổng?
       -Thì bạn bè, mình sung sướng hay đau khổ vẫn có nhau mới qúi chứ.
       -Qúi cái khỉ khô, ông ngố thì có.

       *Chết Đuối.


       Nửa đêm, ông chồng giãy đùng đùng rồi la chói lói:
       -Cứu tui dí! Cứu tui dí!
       Bà vợ nằm kế bên đập lên ngực chồng:
       -Cái gì mà la dzữ dị?
       Ổng thở hào hển:
       -Trời ơi, tưởng chết đuối rồi. Tui nằm mơ đi đò mà đò chìm, mà tui đâu có biết bơi. Mẹ, sặc nước gần chết. May mà nắm được đám cỏ gà ven bờ sông, không thôi thì chết ngắc rồi.
       -Bây giờ tỉnh hồn chưa? Nếu tỉnh rồi thì buông tay ra. Nãy giờ nắm đau thấy mẹ.

       * Đểu.
       Thằng bé chặc lưỡi y như dáng điệu của bố nó:
       
       -Má ơi, cái áo đầm màu xanh này match (hợp) ghê nơi.
       -Đã bảo là má có con mắt lựa đồ lắm mà. Nó hợp với đôi giày hay cái ví của má hả?
       -Không, nó hợp với mấy sợi gân xanh to như cộng rau muống ở bắp chuối má ghê.
       -Tổ cha mầy. Thiệt cha nào con nấy, chuyên nói đểu.
       
       
       * Đợi
       
       Đứa con suýt xoa:
       
       -Cái áo mới đẹp quá! Bộ ba mua tặng má ngày sinh nhật hả?
       Bà mẹ nguýt:
       -Ở đó mà ba mày mua. Cứ nằm đó mà đợi ổng thì ngay cả mày cũng còn chưa có, huống gì là mua áo.

       *Lười quá cỡ.
       Có ông nhà quê kia lười lắm, nhưng nhờ bà vợ giỏi giang nên khá giàu. Ông ta nảy ra ý nghĩ là tuyển chồng cho cô con gái đầu lòng, với điều kiện là chàng rể càng lười... càng tốt.
       Đã nhiều anh chàng rắp ranh bắn sẻ tới ứng thí. Anh thì khai rằng cả tháng không tắm; anh thì kể rằng mình nằm mà ăn; lại có anh khoe mình chưa bao giờ chải răng súc miệng.
       Toàn là những... anh tài của thế giới lười. 
       Thế nhưng ông chưa chấm ai.
       Một bữa kia đang ngồi uống trà ở hàng hiên trước nhà, ông thấy có một thanh niên đi giật lùi từ ngõ vào nhà mình. Ngạc nhiên quá, ông quát to:
       -Này anh kia, anh đang làm cái trò khỉ gì thế?
       Vẫn đi thụt lùi, anh kia đáp:
       -Nghe nói bác đang tuyển chồng... lười cho con gái?
       -Ừ, thế thì sao?
       -Cháu đến đây hỏi con gái bác, nếu bác nói "NO" một tiếng thì cháu giông thẳng, đỡ mất công xoay người lại mà đi về.
       Thấy thằng này xứng đáng là Tổ Sư Lười, ông bèn gả con gái cho nó.
       Sau này trong chốn giang hồ, chúng anh hùng gọi chàng thanh niên kia là thằng Tưng, đến lúc về già thì họ gọi là ông Tưng. 
       Cũng may là bà Tưng giỏi giang như mẹ ngày xưa, nên gia đình cũng có của ăn của để chứ không đến nỗi đói rách vì có ông chồng lười nhớt thây.


       *Ký Sự Chiến Trường.


       Chuyện này được các ký giả (không thiệt) của nhóm VB đưa tin:
       Anh lính chiến Huê Kỳ bị thương rất nặng trên chiến trường Irak. Bác sĩ tiền tuyến và nhóm Y tá cho rằng anh khó qua khỏi, nên BS ghé tai anh nói nhỏ:
       -Anh có điều gì yêu cầu thì chúng tôi sẽ cố gắng hoàn thành.
       Anh thều thào:
       -Cả tuổi trẻ của tôi đã hiến cho quốc gia, nay có lẽ là lúc cuối đời, xin cho tôi được hôn lên quốc kỳ lần cuối.
       Nơi mặt trận không thể kiếm ra lá cờ, nhưng vị BS sực nhớ ra rằng trong nhóm mình có 1 cô y tá xinh đẹp, mà trong một lần đi tắm biển hồi còn ở Mỹ, ông ta đã nhìn thấy cô có xâm 1 lá cờ Mỹ trên mông. Ông bèn đề nghị cô Y tá tuột quần để cho anh thương binh kia hôn lá cờ lần cuối.
       Cô bằng lòng.
       Sau khi hôn lên lá cờ, người chiến binh trẻ thì thầm với cô:
       - Em có thể xoay người lại để cho anh hôn bin Laden một cái không?

       *Thông Minh


       Một anh chàng cặp bồ với một phụ nữ đã có chồng, lúc 2 người đang ở trong nhà tâm sự thì bất ngờ người chồng về.
       Anh chàng cuống quit:
       - Chết rồi làm sao bây giờ hả em?
       - Bình tĩnh em đã có cách…
       Cô liền đi vào bếp xách cái thùng rác to tướng ra… mở cửa và nói:
       - Anh đổ rác giùm em nhé?
       Người chồng lập tức tuân lệnh vợ, xách thùng rác xuống tận tầng trệt để đổ rác. Nhân cơ hội đó anh chàng bồ mới thoát ra được, vừa đi về nhà vừa tấm tắc khen:
       - Cô ta thông minh thật, hơn đứt vợ mình.
       Về đến nhà anh bấm chuông… Một lúc rất lâu sau vợ anh ra mở cửa, trên tay cô là một cái thùng rác to tướng và mỉm cười nói:
       - Anh yêu ơi, anh đổ rác giúp em nhé!
       

       * Tay Trong

       Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể.
       Chàng A nói:
       -Trong bank con có một triệu đô.
       Chàng B khoe:
       -Con có biệt thự hai triệu đô.
       Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm.
       Chàng C nói nhỏ vào tai bà già:
       -Cháu chả có gì cả, thưa các bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, hiện đang nằm trong bụng của con gái hai bác!
       Kết luận: Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong!

       *Thuốc "Giã Rượu".


       Khi bị say rượu muốn giã rượu người ta thường cho uống nước chanh.
       Có ông kia lại khám phá ra một cách giã rượu thật thần kỳ.
       Ấy là mua sẵn những con dòm xanh đã bóc nửa vỏ để trong một vỉ chừng 20 con đã đông lạnh, đem về để trong tủ đá để dành.
       Loại này dùng để nấu canh chua Thái; hoặc thêm mayonnaise sauce với hành lá thái nhuyễn và bơ, trét lên rồi đem nướng rất ngon.
       Khi bị say rượu, chỉ cần đem một vỉ còn đông đá, bỏ vô 1 tô nước lạnh mà ngâm, thêm chút muối rồi uống thì rất công hiệu.
       Bữa kia ông chồng đi nhậu với bạn bè say quắc cần câu, cả bọn lè nhè kéo về nhà. Ông quát vợ:
       -Bà nó đâu, lấy dòm đem ngâm nước cho tôi và các chiến hữu uống để "giải nghể" coi.
       Bà vợ đang ngủ bị gọi dậy đã bực mình, nhưng nếu không dậy mà lo thì sẽ sanh chuyện, mà rồi mấy ổng còn ói mửa ra nhà thì còn ghê gớm hơn.
       Bà ra mở tủ lạnh thì...suì chưa, không còn con dòm nào.
       Bà đành ra sau bếp, múc một thau nước lạnh rồi tụt quần ngồi vào đó. Ít phút sau bà rắc vô chút muối rồi bưng ra. Ông chồng khoác lác đang khoe khoang thuốc giải nghể liền múc cho mỗi chiến hữu một chén uống liền.
       Vừa uống xong, mấy ông đua nhau tấm tắc khen là thuốc tiên "dòm ngâm", mới uống vô chút xíu mà ếp phê liền.
       Bà vợ mới nói:
       -Ý là tui mới ngâm có 5 phút thôi đó..

       * Con đâu có ngu


       Hồi tôi còn nhỏ, gần nhà có con nhỏ đó tên Hao.
       
       Một bữa kia, má nó thấy nó cầm lo le 20$ mới hỏi:
       -Tiền ở đâu mà mày có nhiều vậy con kia, hay là mày lấy của má?
       -Xời ơi, con lấy của má mà dám cầm khoe khơi khơi vầy sao? Thằng cu Đơ nó thua con đó má.
       -Sao con gái má giỏi vậy? Chắc con học gỏi hơn nó hả?
       -Không phải. Nó đố con nếu trèo lên tới chạc ba cây phượng thì nó thua con 10$, mà con leo lên tuột xuống 2 lần nên nó phải đưa con 2 chục.
       -Trời ơi, nó muốn dòm quần xi líp của mày đó.
       -Má ơi, con cũng đâu phải là đứa ngu, nên hôm qua con đâu có mặc quần xi líp.....
       
       
       * Chữa Trứng Cá

       Hồi này về già, có nhiều kinh nghiệm về bịnh tật nên tui khoái làm "Thầy lang" chữa bịnh cho thiên hạ.
       Con gái dậy thì và phụ nữ rất sợ mụn trứng cá bọc. Có nhiều người nó nổi lên mấy mụt bự như trái chùm ruột, hay đóng 1 dề như dề cơm cháy, coi mất duyên.
       Đây là toa thuốc có cầu chứng tại toà nghen.
       Thuốc chẳng ở đâu xa, ngay trong vườn nhà thôi. Đó là trái ổi.
       
       Lấy chừng chục trái, loại mới chua thôi chớ trái chín rục ít ếp phê. Ăn hết cả chục ổi chấm muối ớt, mà phải ăn cả hột.
       Hôm sau nó đóng cứng ngắc nơi "cửa sau". Vô toilet ngồi rặn, sức hơi dồn xuống rồi dồn lên, nhưng vì nó đóng cứng quá, nên mấy mụt trứng cá chịu không nổi bèn phụt ra hết.
       Nhớ che tấm kiếng và đèn trong phòng tắm, kẻo trứng cá nó văng tùm lum bể uổng.
       Ổi chua muôn năm.

       * Lịch Sự


       Cô giáo giảng nghĩa về chữ "Lịch Sự"
       Cô giáo hỏi :
       - Các em cho cô biết lịch sự là gì ?
       Quả là câu hỏi khó với học sinh lớp 1. Các em suy nghĩ mãi rồi Tửng giơ tay xin trả lời : 
       - Thưa cô, lịch sự là cái ở trong quần dài của bố em ạ !
       Cô giáo đỏ mặt.
       - Tửng, sao em lại trả lời như vậy ?
       - Thưa cô, vì mỗi lần có khách tới nhà, em nghe mẹ luôn bảo bố là mặc quần dài vào cho khỏi mất lịch sự. Như vậy rõ ràng là lịch sự là cái ở trong quần của bố em và nó rất dễ bị mất ạ !

       * Khổ


       Bàn chải đánh răng than thở:
       -Không ai làm cái job khổ sở như tôi, nhất là buổi sáng khi chui vào cái mồm toàn bựa và thúi kinh người.
       Cuộn giấy đi cầu la lên:
       -Này, suy nghĩ lại đi ông bạn, còn tôi thì sao? Bộ thơm tho lắm hả?

       * Thư Em


       Nhận được thư em lúc nhá nhem,
       Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
       Trong thư em viết dăm ba chữ
       "Anh ơi!... ngày mai nó lấy em".
       Không biết "nó" đây là thằng Đại Hàn, Đài Loan hay Trung Quốc ???

       * Tự Đắc


       Trong lúc xưng tội, cô gái nghiêng sát vào tấm lưới và nói:
       
       - Xin cha hãy tha cho con tội tự đắc, vì hằng ngày, con đều soi gương và tự nhủ rằng mình thật quá xinh đẹp.
       Vị Linh Mục nghiêng mình về phía tấm lưới để quan sát kỹ cô gái, rồi nói:
       - Cha cho con biết một tin vui: Đây không phải là hành vi phạm tội, mà chỉ là một sự nhầm lẫn.
       
       
       
             * Sao
       Cô giáo hỏi:
       -Tại sao hôm qua em không đi học?
       Cu Đơ đáp:
       -Tại hôm qua con heo nái nhà em nó động, ba em kêu đi mượn con heo nọc nên em phải nghỉ học một bữa.
       -Sao ba em không làm chuyện đó?
       Cu Đơ gãi đầu gãi tai:
       -Dạ thưa cô, em nghĩ để con heo nọc nó làm chuyện đó có lẽ tốt hơn nhiều chứ ạ.
       
       
       * Nho Nhe

       Bạn phải biết chút chữ Nho để đọc chuyện này.
       ********
       Có một ông sư đi với chú tiểu ngang qua đám ruộng nước, thấy một thôn nữ đang bừa ruộng với một con trâu cái. Tức cảnh sinh tình, ông sư mới xuất khẩu thành thơ như ri:
       -Nhất ngưu nhất nữ nhất canh điền.
       Lưỡng môn hướng hậu lưỡng môn tiền.
       
       Ai dè cô thôn nữ cũng nho nhe ra phết nên đáp lại:
       -Nhất sư nhất tiểu nhất chùa chiền.
       Nhị đầu chỉ địa nhị đầu thiên.
       Có vậy thôi mà hai bên chửi nhau, rồi đem kiện nhau nơi công đường.
       Quan huyện sau khi nghe đôi bên phân trần mới phán rằng:
       -A, mấy tên này láo, lại còn Nho nhe với đối. Bây giờ ta ra câu đối mà không đối được sẽ trị tội. Đây câu đề thế này:
       -Đường môn khai.
       Huyện Quan cư chính vị.
       Lưỡng biên Tùy phái lưỡng biên bài.
       Tổng Lý hậu đáo lai.
       Vị sư sau khi suy nghĩ vài phút đối lại:
       -Thiền môn khai
       Thích Ca cư chính vị.
       Lưỡng biên Hộ pháp lưỡng biên bài.
       Sư tiểu hậu đáo lai.
       Quan Huyện gật đầu khen rằng đối chỉnh. Cô thôn nữ mới thỏ thẻ thưa rằng: 
       -Con là con gái nông thôn, nên thấy gì đối nấy, Quan Huyện có cho phép không?
       Quan gật đầu nên cô đối như sau:
       -Quần môn khai.
       "Tò he" cư chính vị.
       Lưỡng biên đùi vế lưỡng biên bài.
       Ngọc quản hậu đáo lai.
       He he, ai không biết chữ Nho ráng chịu, quả nhơn không dám dịch ra Nôm. 
       He he.
       Tưng

       *Hồn Lỡ

       Có một ông được người ta gọi là nhạc sĩ, không phải ông viết ra được bản nhạc nào, nhưng ông biết chơi nhiều nhạc cụ, và hát khá hay.
       Một bữa kia họp mặt bạn bè, ông huyên hoang:
       -Tôi biết hầu hết các bản nhạc VN, chỉ cần ai đó dạo lên chừng năm sáu nốt đầu, hay nói vài ba chữ là tôi biết bài hát đó tên gì, do nhạc sĩ nào làm và tôi có thể hát được ngay bản đó.
       Một bà chừng hơn 40 tuổi, tay vén tóc mai rồi chớp chớp mắt nói:
       -Thưa anh, tôi chỉ nhớ có 2 chữ thôi, anh đoán ra được không?
       Ông chớp mắt lại rồi cười rất có diên:
       -Hy vọng được.
       -Hồn lỡ.... tăng tằng tăng tắng tăng...
       -Ý cha cha, bản này ...tôi không dám hát rồi đa.
       Qúi vị biết tại sao ổng không dám hát không?
       Hãy nói lái chữ "Hồn Lỡ" xem sao.

       *Vì sao tới trễ.
       Một sáng nọ thấy Tưng đến lớp rất trễ nên cô giáo hỏi: 
       - Từ đầu năm tới giờ em đều đi học rất đúng giờ, sao hôm nay đến trễ vậy? 
       - Dạ tại sáng nay 2 chị hàng xóm nhà em cãi nhau. 
       - Hàng xóm cãi nhau thì mắc mớ gì tới em ? 
       - Dạ một chị đòi lột quần chị kia, nên em cứ phải chờ lâu quá xá quà xa.
       
       
       *Củ cải muối


       Trong giờ học, cô giáo hỏi cả lớp:
       - Các em biết thuốc Tylenol dùng để trị gì không?
       
       Thằng Tí đáp :
       - Thưa cô trị nhức đầu !
       - Giỏi lắm ! Trò còn biết thứ thuốc nào nữa ?
       Thằng Tèo lanh chanh nói:
       - Thưa cô, thuốc Halls trị ho !
       -Giỏi lắm ! còn thuốc nào nữa ?
       Thằng Cu Đơ giơ tay rồi la toáng lên:
       - Viagra !
       Cô giáo hơi lúng túng ...nhưng cũng tò mò nên hỏi :
       - Thuốc đó trị gì vậy?
       Thằng Cu Đơ nói ngay :
       - Thuốc nầy dùng làm cứng củ cải muối !
       Cô giáo hơi ngạc nhiên nên hỏi ngược lại :
       - Tại sao vậy?
       Thằng Cu Đơ gãi đầu, ấp úng đáp:
       - Dạ em cũng không biết, nhưng mỗi tối em nghe mẹ em nói với ba em:
       "Nhớ uống Viagra nghe, hổng thui cái củ cải muối của ông nó mềm xèo xài hỏng được đâu!"

        
       *Lây bệnh


       Người đàn ông hốt hoảng nói trong điện thoại:
       -Thưa bác sĩ ! Hình như con trai tôi bị sốt Ebola.
       - Tôi biết - bác sĩ đáp - hôm qua tôi đã đến nhà ông và cho cậu ta uống thuốc rồi. Ông hãy cách ly cậu ta với những người khác.
       - Nhưng nó đã hôn con Osin nhà tôi hồi đầu tuần.
       - Vậy thì chúng ta phải cách ly cô ta luôn, cho khỏi lây lan ra cho những người khác trong nhà...
       - Nhưng chính tôi cũng hôn con Ôsin cách đây mấy ngày.
       - Như thế có nghĩa là ông có thể đã mắc bệnh rồi.
       - Vâng tôi nghi vợ tôi cũng bị bệnh, vì tôi đã hôn bả đêm hôm kia.
       Bác sĩ hốt hoảng:
       - Bỏ bố rồi Vậy thì tôi cũng bị lây mất rồi.
       Ông BS vội vàng gọi cho vợ:
       -Em ơi, hình như anh bị Ebola rồi, mà hồi đêm hôm qua anh đã hôn em. Em có cảm thấy nóng sốt gì không? Đừng giao tiếp với các con kẻo chúng lây lan nghe.
       Vợ tái mặt:
       -Chết rồi, em mới hôn anh tài xế sáng nay.
       Ông bác sĩ rên lên:
       -Phen này thì chết cả nút rồi.


       *Tả động vật


       Cô giáo yêu cầu học sinh lớp ba làm văn tả động vật. Đề bài tuần
       thứ nhất là tả một con mèo.
       Một học sinh viết gọn lỏn: "Nhà em có một con mèo".
       Khi trả bài, cô giáo hỏi:
       - Sao em không tả rõ hơn?
       Bé đáp:
       - Dạ, nhà em có nhưng em chưa được thấy. Vì mẹ em nói ba em có mèo, ba em ra sức giấu còn mẹ em ra sức tìm.
       Khi nào mẹ em tìm thấy, em sẽ tả kỹ ạ!
       Tuần thứ hai, đề bài yêu cầu tả con chó. Học sinh nọ lại viết cộc lốc: "Nhà em có một con chó".
       Cô giáo bảo:
       - Em nên tả kỹ hơn!
       - Dạ, con chó còn ở ngoài đường, vì một hôm mẹ em nói với ba em: "Hôm qua đi với con chó nào cả ngày?". Khi nào nó về nhà em, em sẽ tả kỹ hơn ạ.
       Tuần thứ ba, cô ra đề tả con khỉ.
       Vẫn em học sinh bữa trước, lần này thì viết dài hơn: "Nhà em có nuôi
       một con khỉ, nhưng em không thấy đâu......vì hôm nọ, khi em đang đứng chơi trước ngõ, có một cô rất trẻ đến gõ cửa, ba em vội chạy ra nói nho nhỏ với cô ấy:
       "Con..khỉ đang ngồi trong nhà đấy" !
       
       
       *Giỏi Quá


       Một người bạn cùng khoá với chú Tưng vào quán ăn và gọi một cái bánh pizza. Người bồi bàn hỏi:
       
       - Thế ông muốn tôi cắt bánh thành 6 miếng hay 8 miếng?
       Ông khách trả lời
       - Tốt nhất là anh nên cắt làm 6 miếng thôi. Tôi nghĩ là bây giờ tôi già rồi, không thể ăn hết 8 miếng đâu.
       Ông này không những cùng khoá mà cũng cùng chìa với chú Tưng, nên tính toán giỏi thiệt.

       *Khiêm Tốn Lắm.
       Có anh chàng kia đi cua gái. Sau một thời gian tán tỉnh, coi bộ cô gái cũng đã xiêu xiêu lòng, nhưng ông bố xem tướng mạo anh này hom hem, không được “ngon cơm” cho lắm nên còn ngần ngừ.
       Một hôm anh ta rủ một anh bạn đi cùng với mình đến nhà nàng, căn dặn bạn rất kỹ là nếu ông bố có hỏi gì thì anh ta sẽ trả lời rất khiêm tốn, còn người bạn thì phải bốc phét lên, để ông ta biết rằng mình chẳng phải tay vừa.
       Vào nhà hai chàng tung hứng rất nhịp nhàng. Ông bố cô gái hỏi: 
       -Hai cháu đến đây bằng gì?
       Anh chàng lễ phép trả lời: 
       -Dạ cháu đi xe thường thường vậy thôi. 
       Ông bạn ngồi bên đế vào: 
       -Nó khiêm tốn đấy bác ạ. Nó đi xe BMW mới cáu cạnh, đang gửi đằng kia kìa.
       -Thế à! Thế bố mẹ cháu làm gì?. 
       -Dạ, bố mẹ cháu cũng buôn bán vớ vẩn tầm thường. 
       -Nó khiêm tốn đấy bác ạ. Bố nó là Đại gia, mẹ nó ngày xưa là Hoa hậu, sau có đi đóng phim đấy. Cả nhà đi đâu cũng xe đưa, người rước oai lắm.
       -À, thế à. Thế cháu học hành ra sao?.
       -Dạ cháu cũng thường thường thôi ạ.
       -Nó khiêm tốn quá đấy bác. Thường thường là thế chó nào? Thằng này du học đậu tiến sĩ bên Mỹ, sau đó lại sang Anh học thêm kinh tế. Tiếng Anh nó nói còn thạo hơn tiếng Việt.
       -Ồ chà chà, giỏi thế cơ à! Gia đình cháu như thế thì chắc kinh tế cũng khá nhỉ?
       -Dạ cũng thường thường…
       -Cái thằng khỉ này, thường thường cái gì? -Quay qua ông cụ đang tròn mắt vì ngợp, anh tiếp tục nổ- Nhà nó có hai cái nhà lớn cho thuê, cả gia đình thì đang ở biệt thự 20 phòng. Nó mà lấy vợ là bố mẹ bắt ra riêng ở cái biệt thự bên bờ hồ đẹp lắm.
       Đúng lúc ấy thì anh chàng khe khẽ ho, ra ý nhắc nhở bạn mình nổ hơi quá. 
       -Cháu bị cảm à? Gió mùa này dễ cảm lắm.
       -Dạ cháu cũng cảm, ho…o… thường… thường
       Anh bạn bèn vội vàng đía vào:
       -Nó lại khiêm tốn đấy bác ạ. Không phải ho thường thường đâu, mà là ho lao nặng lắm. Tuần rồi đi chụp X-ray, nghe nói bị nám đen mất nửa lá phổi rồi…


Khổng Tử giảng nghĩa

Một thiếu phụ hỏi : Nếu tôi ăn nằm với 3 người đàn ông, thì mọi người cho rằng tôi không đàng hoàng, bê-bối, lung tung... Nhưng nếu 1 người đàn ông ngủ với 10 người đàn bà mọi người cho rằng đúng là một đấng mày râu. Tại sao thế ? Khổng Tữ đáp :Thật đơn giản, một ổ khóa mà có đến 3 cái chìa khóa mở được thì rỏ ràng ổ khóa này xấu, không tốt. Còn nếu 1 chìa khoá mà mở được đến 10 ổ khóa khác nhau, vậy chìa khóa nầy gọi là chìa khóa vạn năng hay master key.

Thầy bỏ tu 

Một nhà sư đi khất thực giữa 1 trưa hè oi bức. Khát quá, bèn vào nhà 1 gia đình bên đường xin nước uống. Một cô gái trẻ vội mang chai nước lọc ra nhưng quên mang ly ra. Vì khát quá nên vị sư kia cầm chai lên uống. Cô gái thấy thế ái ngại và nói:
- Thầy đừng tu, để em lấy...
Vị sư kia liền trả lời:
- Thôi, đừng lấy. Để thầy tu...
- Xin Thầy cứ tu, em vẫn lấy.
Thầy vui mừng đáp:
- Nếu em lấy, Thầy bỏ tu.
Té nơi xứ đạo
Có một linh mục(LM) già về coi một xứ đạo. Khi ra tòa giải tội, ông nghe nhiều tín dồ xưng tội ngoại tình. Chán vì con chiên quá bê bối, Ông bèn giảng trên nhà thờ rằng :"Kể từ hôm nay, nếu tôi còn nghe ai xưng tội ngoại tình thì tôi sẽ bỏ xứ đạo này để về lại nhà dòng". Hội đồng giáo xứ (HDGX) bèn triệu tập các giáo dân tìm biện pháp. Cuối cùng họ đều đồng ý là hễ ai phải xưng tội ngoại tình thì cứ nói là ...bị té."Thưa cha con bị té .. 4 lần chẳng hạn" . Rồi thời gian trôi qua đi, vị Linh Mục già chẳng còn phải nghe chữ " Ngoại Tình" nên cả xứ vui vẻ , ai đi thì cứ đi, ai té thì cứ...té. Thế rồi một ngày kia. vị LM già qua đời, Một LM trẻ về thay thế coi xứ. Một hôm ông LM trẻ hỏi với ông chủ tịch HDGX: Này ông chủ tịch, xứ ta đường xá thế nào, mà giáo dân cứ bị té hoài vậy ông? Ông chủ tịch không nín được cười. Ông đã định nói chuyện này với ông LM mới nhưng chưa có dịp. Thấy ông chủ tịch cứ nhăn răng ra cười ông LM trẻ bực mình: Ông cười cái gi? Tuần rồi vợ ông đã nói là bị té ba lần rồi đó!

Ăn bao nhiêu

Người Nam khi hỏi giá cả thường dùng chữ "Ăn".
Thí dụ hỏi ông xích lô:
-Đây đi chợ Bến Thành ông ăn bao nhiêu?
Hoặc:
-Làm căn nhà như vầy ông ăn nhiêu?
Bữa đó có một bà khăn rằn quấn cổ, dẫn 1 đứa bé hai ba tuổi, mặt nhăn nhó, na cái bụng giun chống ngóc như cái trống chầu vô phòng mạch.
Bác sĩ hỏi bịnh ra sao. Bà mẹ nói:
-Cả tuần nay nó không đi cầu được bác sĩ ơi. Coi nó khổ sở quá chừng chừng. Bác sĩ coi cho nó uống thuốc gì mà nó ỉa ra được, rồi ông muốn ăn bao nhiêu đó thì ăn.


Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy, ngàn năm hồ dễ mấy ai quên.

        Ông chồng đang tưới cây sau vườn thì vợ gọi:
       -Ông ơi, vô ăn tô cháo cho nóng. Tôi mới nấu 2 tô cháo bào ngư đây nè..
       -Ờ, bà sắp sẵn ra đi, tui rửa tay rồi vô liền..
       Nhà vắng vì con cái nay đã lớn, chỉ có 2 ng ười ngồi ở cái bàn rộng.
       Bà ngước đôi mắt bồ câu "quá đát" lên nhìn ông:
       -Mỗi lần nhìn ông ăn, tui lại nhớ tới ngày xưa, hồi ông rủ tôi trốn học đi chơi. Đâu ông đưa tay tôi nắm chút coi.
        Ông chồng trễ cặp kính lão xuống chăm chú nhìn bà vợ, lòng thầm nhủ "Coi con mụ này đã già rồi, mà còn bày đặt Rồ- men- tíc" nhưng nhìn gương mặt nhăn nheo của vợ, ông thấy tội nghiệp quá nên đưa tay ra.
       Chiếc bàn thì rộng, mà bà vợ thuộc dạng thiếu thước tấc, nên bà đứng lên, vói tay ra nắm lấy bàn tay ông, run run nói:
       -Lấy nhau đã 40 năm ruì, có 4 mặt con mà mỗi lần cầm tay ông là tui như bị điện giựt, ngực tui nó nóng ran lên đây nè.
       Ông nắm lấy tay bà:
       -Bà nói đúng, ngực bà không nóng ran lên sao được, vì 2 cái núm vú của bà đang nhúng vô tô cháo nóng kia cà !!!


Hợp lý và hợp pháp
       Sau khi thi trượt vì bị điểm F, anh sinh viên Luật Khoa tìm gặp Giáo Sư để chất vấn:
        - Em muốn hỏi thầy một câu. Nếu thầy trả lời chính xác, em sẽ chấp nhận điểm F của mình. Nếu thầy không biết câu trả lời, em muốn thầy cho em điểm A.
       - Câu hỏi là gì?
       - Cái gì hợp pháp nhưng không hợp lý, hợp lý nhưng lại không hợp pháp, và cái gì chẳng hợp lý cũng như hợp pháp?
       Suy đi nghĩ lại mà giáo sư vẫn không tìm được câu trả lời, vì thế phải đổi điểm A cho sinh viên như đã thỏa thuận.
        Sau đó, Giáo Sư đưa câu hỏi đó ra trước các sinh viên của mình, tưởng đâu là ai cũng không biết, nào dè cả lớp đều giơ tay xin trả lời.
       Ngạc nhiên quá, giáo sư liền gọi cậu sinh viên lên.
       Không ngập ngừng chút nào cậu ta đáp:
        - Thưa thầy! Thầy đã 63 tuổi rồi và cưới một người phụ nữ 19 tuổi, điều này hợp pháp nhưng không hợp lý. Vợ thầy có một người tình mới 25 tuổi, điều này hợp lý nhưng không hợp pháp. Sự thực là thầy vừa cho bồ của vợ thầy điểm A, mặc dù lẽ ra anh này phải bị đánh trượt vì bị điểm F, như vậy là chẳng hợp pháp cũng chẳng hợp lý gì cả.


Chết Đuối

Nửa đêm, ông chồng giãy đùng đùng rồi la chói lói:
-Cứu tui dí! Cứu tui dí!
Bà vợ nằm kế bên đập lên ngực chồng:
-Cái gì mà la dzữ dị?
Ổng thở hào hển:
-Trời ơi, tưởng chết đuối rồi. Tui nằm mơ đi đò mà đò chìm, mà tui đâu có biết bơi. Mẹ, sặc nước gần chết. May mà nắm được đám cỏ gà ven bờ sông, không thôi thì chết ngắc rồi.
-Bây giờ tỉnh hồn chưa? Nếu tỉnh rồi thì buông tay ra. Nãy giờ nắm đau thấy mẹ.

Đợi

Đứa con suýt xoa:
-Cái áo mới đẹp quá! Bộ ba mua tặng má ngày sinh nhật hả?
Bà mẹ nguýt:
-Ở đó mà ba mày mua. Cứ nằm đó mà đợi ổng thì ngay cả mày cũng còn chưa có, huống gì là mua áo.

Lười quá cỡ
Có ông nhà quê kia lười lắm, nhưng nhờ bà vợ giỏi giang nên khá giàu. Ông ta nảy ra ý nghĩ là tuyển chồng cho cô con gái đầu lòng, với điều kiện là chàng rể càng lười... càng tốt.
Đã nhiều anh chàng rắp ranh bắn sẻ tới ứng thí. Anh thì khai rằng cả tháng không tắm; anh thì kể rằng mình nằm mà ăn; lại có anh khoe mình chưa bao giờ chải răng súc miệng.
Toàn là những.... anh tài của thế giới lười.
Thế nhưng ông chưa chấm ai.
Một bữa kia đang ngồi uống trà ở hàng hiên trước nhà, ông thấy có một thanh niên đi giật lùi từ ngõ vào nhà mình. Ngạc nhiên quá, ông quát to:
-Này anh kia, anh đang làm cái trò khỉ gì thế?
Vẫn đi thụt lùi, anh kia đáp:
-Nghe nói bác đang tuyển chồng... lười cho con gái?
-Ừ, thế thì sao?
-Cháu đến đây hỏi con gái bác, nếu bác nói "NO" một tiếng thì cháu giông thẳng, đỡ mất công xoay người lại mà đi về.
Thấy thằng này xứng đáng là Tổ Sư Lười, ông bèn gả con gái cho nó.
Sau này trong chốn giang hồ, chúng anh hùng gọi chàng thanh niên kia là thằng Tưng, đến lúc về già thì họ gọi là ông Tưng.
Cũng may là bà Tưng giỏi giang như mẹ ngày xưa, nên gia đình cũng có của ăn của để chứ không đến nỗi đói rách vì có ông chồng lười nhớt thây.
Thông Minh
Một anh chàng cặp bồ với một phụ nữ đã có chồng, lúc 2 người đang ở trong nhà tâm sự thì bất ngờ người chồng về.
Anh chàng cuống quit:
- Chết rồi làm sao bây giờ hả em?
- Bình tĩnh em đã có cách…
Cô liền đi vào bếp xách cái thùng rác to tướng ra… mở cửa và nói:
- Anh đổ rác giùm em nhé?
Người chồng lập tức tuân lệnh vợ, xách thùng rác xuống tận tầng trệt để đổ rác. Nhân cơ hội đó anh chàng bồ mới thoát ra được, vừa đi về nhà vừa tấm tắc khen:
- Cô ta thông minh thật, hơn đứt vợ mình.
Về đến nhà anh bấm chuông… Một lúc rất lâu sau vợ anh ra mở cửa, trên tay cô là một cái thùng rác to tướng và mỉm cười nói:
- Anh yêu ơi, anh đổ rác giúp em nhé

Tay Trong

Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể.
Chàng A nói:
-Trong bank con có một triệu đô.
Chàng B khoe:
-Con có biệt thự hai triệu đô.
Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm.
Chàng C nói nhỏ vào tai bà già:
-Cháu chả có gì cả, thưa các bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, hiện đang nằm trong bụng của con gái hai bác!
Kết luận: Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong!

Con đâu có ngu

Một bữa kia, má cô gái thấy nó cầm lo le 20$ mới hỏi:
-Tiền ở đâu mà mày có nhiều vậy con kia, hay là mày lấy của má?
-Xời ơi, con lấy của má mà dám cầm khoe khơi khơi vầy sao? Thằng cu Đơ nó thua con đó má.
-Sao con gái má giỏi vậy? Chắc con học gỏi hơn nó hả?
-Không phải. Nó đố con nếu trèo lên tới chạc ba cây thì nó thua con 10$, mà con leo lên tuột xuống 2 lần nên nó phải đưa con 2 chục.
-Trời ơi, nó muốn dòm quần xi líp của mày đó.
-Má ơi, con cũng đâu phải là đứa ngu đâu, nên hôm qua con đâu có mặc quần xi líp.....

Lịch Sự
Cô giáo giảng nghĩa về chữ "Lịch Sự"
Cô giáo hỏi :
- Các em cho cô biết lịch sự là gì ?
Quả là câu hỏi khó với học sinh lớp 1. Các em suy nghĩ mãi rồi Tửng giơ tay xin trả lời :
- Thưa cô, lịch sự là cái ở trong quần dài của bố em ạ !
Cô giáo đỏ mặt.
- Sao em lại trả lời như vậy ?
- Thưa cô, vì mỗi lần có khách tới nhà, em nghe má em kêu ba là mặc quần dài vào cho khỏi mất lịch sự. Như vậy là lịch sự là cái ở trong quần của ba em và nó rất dễ bị mất ạ !

Khổ
Bàn chải đánh răng than thở:
-Không ai làm cái job khổ sở như tôi, nhất là buổi sáng khi chui vào cái mồm toàn bựa và thúi kinh người.
Cuộn giấy đi cầu la lên:
-Này, suy nghĩ lại đi ông bạn, còn tôi thì sao? Bộ thơm tho lắm hả?
Tự Đắc
Trong lúc xưng tội, cô gái nghiêng sát vào tấm lưới và nói:
- Xin cha hãy tha cho con tội tự đắc, vì hằng ngày, con đều soi gương và tự nhủ rằng mình thật quá xinh đẹp.
Vị Linh Mục nghiêng mình về phía tấm lưới để quan sát kỹ cô gái, rồi nói:
- Cha cho con biết một tin vui: Đây không phải là hành vi phạm tội, mà chỉ là một sự nhầm lẫn.

Sao vậy?
Cô giáo hỏi:
-Tại sao hôm qua em không đi học?
Cu Đơ đáp:
-Tại hôm qua con heo nái nhà em nó động, ba em kêu đi mượn con heo nọc nên em phải nghỉ học một bữa.
-Sao ba em không làm chuyện đó?
Cu Đơ gãi đầu gãi tai:
-Dạ thưa cô, em nghĩ để con heo nọc nó làm chuyện đó đúng hơn.

Vì sao tới trễ
Một sáng nọ thấy đúa học trò đến lớp rất trễ nên cô giáo hỏi:
- Từ đầu năm tới giờ em đều đi học rất đúng giờ, sao hôm nay đến trễ vậy?
- Dạ tại sáng nay 2 chị hàng xóm nhà em cãi nhau.
- Hàng xóm cãi nhau thì mắc mớ gì tới em ?
- Dạ một chị đòi lột quần chị kia, nên em cứ phải chờ lâu quá xá!.

Củ cải muối
Trong giờ học, cô giáo hỏi cả lớp:
- Các em biết thuốc Tylenol dùng để trị gì không?
Thằng Tí đáp :
- Thưa cô trị nhức đầu !
- Giỏi lắm ! Trò còn biết thứ thuốc nào nữa ?
Thằng Tèo lanh chanh nói:
- Thưa cô, thuốc Halls trị ho !
-Giỏi lắm ! còn thuốc nào nữa ?
Thằng Cu Đơ giơ tay rồi la toáng lên:
- Viagra !
Cô giáo hơi lúng túng ...nhưng cũng tò mò nên hỏi :
- Thuốc đó trị gì vậy?
Thằng Cu Đơ nói ngay :
- Thuốc nầy dùng làm cứng củ cải muối !
Cô giáo hơi ngạc nhiên nên hỏi ngược lại :
- Tại sao vậy?
Thằng Cu Đơ gãi đầu, ấp úng đáp:
- Dạ em cũng không biết, nhưng mỗi tối em nghe mẹ em nói với ba em:
"Nhớ uống Viagra nghe, hông thôi cái củ cải muối của ông nó mềm xèo xài hỏng được đâu!"

Lây bệnh
Người đàn ông hốt hoảng nói trong điện thoại:
-Thưa bác sĩ ! Hình như con trai tôi bị sốt Ebola.
- Tôi biết - bác sĩ đáp - hôm qua tôi đã đến nhà ông và cho cậu ta uống thuốc rồi. Ông hãy cách ly cậu ta với những người khác.
- Nhưng nó đã hôn con Osin nhà tôi hồi đầu tuần.
- Vậy thì chúng ta phải cách ly cô ta luôn, cho khỏi lây lan ra cho những người khác trong nhà....
- Nhưng chính tôi cũng hôn con Ôsin cách đây mấy ngày.
- Như thế có nghĩa là ông có thể đã mắc bệnh rồi.
- Vâng tôi nghi vợ tôi cũng bị bệnh, vì tôi đã hôn bả đêm hôm kia.














47 Năm Hội Ngộ 01-09-2019

45 Năm Hội Ngộ 03-09-2017

43 Năm Hội Ngộ 05-09-2015

41 Năm Hội Ngộ 06-07-2013

38 Năm Hội Ngộ 04-07-2010