Người đi đi mãi không về...
Người thì ở lại...mênh mang nỗi buồn..
Đó là những lời viết cho P.T.Thắng...dù bạn đã đi,trong niềm vui..hay nỗi nhớ gì đó..Chúng tôi khoá 3.72 cũng nhớ đến bạn..
Những ai đã từng qua miền quê nghèo...những bữa cơm trộn khoai...với bát nước mắm ớt..những đôi đũa tre và cơm vội vàng..những địa danh 1 thời chiến tranh thịnh nộ.....nay đã chìm trong quên lãng...cơn lốc của những thế hệ mai sau...
Ngày trước cũng trước đó 1 thời..N.sĩ Nhật Trường đã cất cao tiếng hát lần đầu tại tổng cục chiến tranh chính trị..Người ở lại CHARLIE....
Thiên thần mũ đỏ đã nằm lại trên cao điểm..nhìn qua 2 ngọn đồi kế cạnh..
Buổi chiều buồn..ôi tiếng hát nào..nghe não nuột..
Anh ,hỡi anh ở lại Charlie...Bản nhạc nghe buồn quá..nhưng lại là 1 bản nhạc hùng 1 thời của gia đình Mũ đỏ..(Tr.Uý Quang già..trông coi hậu cứ T.Đ.11 dù..vẫn hát...anh hỡi anh ở lại Charlie...)
Nghe Tango hỏi..Tr.Uý thích bài này quá tay...phải không..???
Ông ta trả lời..hay nhưng buồn quá....
Chuyện lính là vậy...những tiếng khóc từ khu gia binh..khi mỗi tiểu đoàn hành quân về..ai oán lắm..bút mực nào kể tiếp được đoạn đường tương lai..của vợ con tử sĩ...mà nguồn nuôi sống chính là lương hàng tháng...
Khi mặt trân Thường Đức xẩy ra...có lẽ tên Thường đức người ta ít biết...hay 2 chữ Thường Đức không kêu lắm...không nhạc sĩ nào có thể làm bản nhạc này..về 1 địa danh...chó ăn đá..gà ăn muối...
Địa danh này..từng là nơi..1 người đàn anh..thời Thiếu sinh Quân..để lại mắt nơi
trận địa này..sau này mới biết ..coi lại sa bàn bản đồ nổi..tình hình ta và địch quá chênh lệch...
Bạn ta..P.T.Thắng...trùng tên với Tango...ngày trước cứ tưởng mình sẽ hẻo..bên này Sông Ba..Tuy Hoà..
Cầu Đà Rằng..hai mươi mốt nhịp...
Không qua sông này..chắc Hẻo đêm nay..
Thế mà...ta lại bình an...bạn ta lại để lại 1 phần thân thể...mặt trận Thường Đức..
Cứ ngỡ cuộc đời là 1 giòng sông...cứ ngỡ cuộc đời là 1 giấc mơ.
Dù gì cuối đời ..bạn tôi cũng đeo chiếc nhẫn Cư An Tư Nguy..
Kỷ niệm 1 thời...chúng ta là lính...
Bạn đã đi...dần dần chúng tôi cũng đi..tuỳ theo lịch xếp chuyến bay....
Bạn ra đi...trong tiếng khóc nghẹn nghào..
Trong niềm thương..nỗi nhớ..bạn bè xưa
Một đời người...cũng rất mau...chưa ai dám bảo..ta người sống lâu...
Viết cho anh em 372..cũng như viết` cho P.T.Thắng
Bãi Bà Đầm...sau cơn gió lạ..
Cánh dù tung..như kéo cuộc đời lên
Nhưng...bạn đã mất..chúng tôi rất buồn...
Xin bạn an nghỉ nơi vùng Hạnh Phúc Mới..
Tango 332..Ng.Kim.THẮNG