Thursday, December 30, 2010

Vĩnh biệt Phan Trần Thắng

Cùng các huynh trưởng,
Và hai Ht. Nguyễn Thành Long - Khưu Quang,
Ngay sáng hôm qua (30/12/2010), một số anh em nội chúng tôi nhóm họp khẩn cấp tại cà phê Factory Sài Gòn, để bàn về việc đi viếng Phan Trần Thắng.
Vì Ht. Hồ Văn Thái Huỳnh đang thọ tang người chú ngoài Huế, tôi tạm thời lên làm thường vụ. Trên Sài Gòn gồm có các Ht. Hồ Liệu, Lê Thể, Đặng Văn Vĩnh, Nguyễn Đăng Uynh, Phan Chi và tôi cùng đi đến ý kiến chung là phải đi viếng bạn mình ngay trong ngày.
Tội nghiệp Ht. Hùng cận.Vì là cuối tháng nên phải có chữ ký của của huynh ấy thì cả trường (từ thầy tới nhân viên) mới có chút lương húp cháo. Bận trăm bề, không hề vắng mặt. Chạy ra cà phê thì cũng là lúc chúng tôi khởi hành. Chúng tôi nghe Ht. Hồ Liệu báo lại : Cánh Biên Hòa gồm Lê Thành Tươi và Đổ Công Luận đang trên đường tiếp cận tang gia.
Tôi cũng xin nói rõ chuyện này :
Trước khi rời khỏi nhà, tôi có đọc lướt trên mail, thấy Bá Hùng dặn phải đặt vòng hoa phúng điếu. Tôi không rõ ý của Bá Hùng là vòng hoa mang tư cách cá nhân hay tập thể. Chúng tôi quyết luôn : Tập thể.
Rồi tôi gọi điện cho Ht. Diệp Ngọc Trung, nói cho Trung biết nội dung mail của Ht. Long và Khưu Quang nhờ Trung giúp. Trung nói : " Hổm rày mãi lo phục vụ tân giai nhân, nên tân lang không huởn để đọc mail. Nhưng nếu Thuận đã đọc thấy Ht. Long nói thế thì nhờ Thuận thi hành giúp tôi, tôi sẽ hoàn lại cho Thuận sau. Tôi đang chuẩn bị đi Mũi Né" . Xong. Tôi sẽ lo chuyện này. Chúc Ông Bà tung tăn sóng nước Phan Thiết !
Nôm na là Ht. Long và Ht. Khưu Quang sẽ chuyển trả tờ một trăm cho Diệp Ngọc Trung. Còn tiền mua vòng hoa mà Bá Hùng dặn, Hùng cận ứng ra. Việc này để Hùng cận tính toán với Bá Hùng.
Bài viết ngắn của tôi hôm qua mang chút bi ai, nên tôi không tiện nói cụ thể từng việc. Đây chính thức là mấy dòng báo cáo chuyện tiền nong.
Tôi cũng xin nói thêm như thế này :
Chuyện bạn mình, Phan Trần Thắng thương tật, lâm trọng bịnh, gia cảnh hiện tại, chúng ta đều đã biết. Chúng ta, toàn thể anh em nội ngoại vì cái tình 372 nên đã tương trợ, thăm viếng, khi bạn bè chẳng may như thế. Rồi khi bác sĩ chê, cho về, chúng ta đều biết là chuyện phải đến sẽ đến. Và nó đã đến.
Bá Hùng dặn mua vòng hoa, Long và Quang giúp thêm, chúng tôi anh em nội góp chút nữa : Tất cả vì thương người bạn cùng khóa ngày nào. Chỉ một và chỉ nên duy nhất một vòng hoa mang dòng chữ :
Anh em K.3/72 SQTĐ Vô cùng thương tiếc
Quá đủ.

Số tiền của Long và Quang, cộng với số tiền đóng góp của một số anh em nội, chúng tôi bỏ vào bì thư (trước mặt bảy anh em thay mặt đi viếng), trao tận tay người đã chăm nom bạn chúng tôi thời gian cuối đời trong bịnh viện cho đến khi bạn chúng tôi trút hơi thở cuối cùng.
Hết. Chuyện mai sau hãy để cho mai sau tự nó trôi đi.
Hôm qua, tới viếng bạn lần cuối, chúng tôi nhìn thấy trên bàn tay phải, nơi ngón giữa của người phụ nữ ấy, có đeo chiếc nhẫn kỷ niệm khóa 3/72. Tôi nói : "Chị nâng tay lên, tôi chụp tấm hình". Người phụ nữ, tay trái nâng bàn tay phải ." Lúc gần chết, ảnh tháo chiếc nhẫn đưa cho tôi. Ảnh biểu tôi hãy giữ lấy nó, giữ giùm kỷ niệm của đời lính ảnh"
***
Còn chuyện này nữa :
Các huynh trưởng xem hình, các huynh có thấy bảy thằng tôi gan ghê hông ?
Làm như tới lúc cần điên; phải điên : Chúng tôi chào vĩnh biệt người bạn của chúng ta theo kiểu nhà binh đàng hoàn. Nhà binh khác nhà bàn là chỗ đó. Giàn kèn tự dưng im tiếng, bà con trố mắt đứng nhìn khi nghe tiếng hô "Nghiêm !" của ông già Đặng Văn Vĩnh tiểu đường ốm nhách vang lên. Chúng tôi từng thằng "Tay chào, Bắt !".
Tội nghiệp Nguyễn Đăng Uynh : Nó chào thằng Thắng bằng tay trái !.

Tôi cầm bì thư đựng tiền, đứng trước quan tài Thắng, có vài lời với "vợ" Thắng : "Đây là chút tiền của một số anh em nội ngoại góp lại. Tôi xin trao chị để chị lo cho bạn chúng tôi..."
Bà mẹ ! Một lần nữa, cái thằng Biệt Động Quân Nguyễn Trung Thuận ngang tàn, "chọc trời, khuấy ...gái"... Nghẹn. Báo hại sáu tên đứng kề, tròng mắt rưng rưng.
Ra bàn ngồi uống nước, tôi hỏi Long, em trai Thắng. Hỏa thiêu rồi sau này tro cốt anh Thắng để đâu. Long trả lời, gia đình sẽ mang hủ tro của ảnh về chùa Phổ Quang nằm trên đường Cô Giang, phường 1, quận Phú Nhuận gởi. Tại vì bà già cũng gởi ở đó ; còn chị Bảy vợ ảnh, đâu là gì mà giữ.
Kệ. Chuyện của người. Chuyện của riêng Thắng.

Coi như chúng ta đã làm được những cái phải làm.
Sáng sớm mai, ngày đầu tiên của một năm dương lịch nữa,Thứ bảy 01/01/2011, không biết có bao nhiêu bạn bè cùng khóa đến
đưa Thắng một đoạn tới lò thiêu Bình Hưng Hòa ? Thắng ơi ! Thắng ơi !

***

Biệt động quân Nguyễn Trung Thuận, Khóa 3/72

47 Năm Hội Ngộ 01-09-2019

45 Năm Hội Ngộ 03-09-2017

43 Năm Hội Ngộ 05-09-2015

41 Năm Hội Ngộ 06-07-2013

38 Năm Hội Ngộ 04-07-2010